Thiếu phu nhân của Trần Cao trở về biệt phủ một mình. Tất cả gia nhân bao gồm cả quản gia Thiên Bình cũng có mặt để nghênh đón. Thấy cô trở về mà không có Huy Vũ đi cùng, bà ta đã lén cười mỉa mai.
Khánh Đan không còn hơi sức để ý đến thái độ của họ, lạnh lùng đi lên lầu. Cô Tâm, hầu gái riêng của cô dẫn thêm một hầu gái nữa đi theo cô. Họ dẫn cô về phòng tân hôn ở tầng hai, một căn phòng lớn có cửa sổ hai bên nhìn toàn cảnh biệt phủ. Phòng tân hôn được xông tinh dầu thơm dịu, chiếc giường lớn phủ vải đỏ và trải cánh hoa hồng lãng mạn.
Khánh Đan đứng ngẩn một lúc lâu khiến cô Tâm sốt ruột hỏi:
- Cô muốn đi nghỉ luôn hay muốn tắm trước ạ?
Khánh Đan uể oải đáp:
- Tôi mệt lắm, tôi muốn đi ngủ.
- Vậy được, cô ngồi vào bàn trang điểm đi ạ. Chúng tôi tẩy trang cho cô trước.
Khánh Đan không trả lời thêm, lẳng lặng bước lại bàn trang điểm đã được chuẩn bị vô vàn mỹ phẩm đắt tiền còn chưa khui tem. Hai hầu hái giúp cô lau make up và chải lại tóc tai. Vẻ mặt chân thật đến đáng sợ dần hiện lên trong gương khiến Khánh Đan đau lòng.
“Cô là thứ đàn bà ghê tởm. Ghê tởm như chính gương mặt của cô vậy.”
***
Huy Vũ bắt xe đi thẳng đến căn hộ 909. Minh Trang mở cửa cho anh, chưa kịp để anh nói lời nào cô ta đã ôm siết lấy cổ anh mà khóc. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-gia-toc/3471322/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.