Sau một giấc ngủ dài, Huy Vũ tình dậy với tinh thần vô cùng thoải mái. Anh đã tự mình ngồi lên được, chỉ có điều chân còn yếu nên chưa thể tự rời khỏi giường. Anh ngồi đọc sách, chờ điều dưỡng vào giúp mình đi vệ sinh. Hôm nay điều dưỡng đến khá trễ, đã hơn tám giờ rồi mà anh còn chưa thấy đâu nên cảm thấy hơi sốt ruột. Đang tính lẩm bẩm trách cô thì cửa phòng mở ra, anh mừng rỡ buông sách xuống, vừa mừng vì cô đã đến, vừa mừng vì cái bàng quang sắp được giải phóng.
Tuy nhiên môi cười của anh lập tức tắt ngấm khi người con gái xuất hiện sau cánh cửa lại không phải là Khánh Đan. Anh tò mò hỏi ngay:
- Sao lại là cô? Khánh Đan đâu?
Cô gái tiến đến phía anh và đáp:
- Cô Đan hôm nay không đi làm ạ. Tôi sẽ phụ trách chăm sóc anh ngày hôm nay. Để tôi đưa anh đi vệ sinh nhé!
Mặc dù không ưng cô điều dưỡng mới này cho lắm nhưng anh không thể từ chối sự chăm sóc của cô ta đành ỉu xìu để cô ta giúp mình đi vào nhà vệ sinh. Cô gái đưa xe lăn tới cho anh, còn chẳng chịu thay đệm mới, anh đang định đặt mông ngồi xuống liền bực mình nhăn mặt, ngồi phịch trở lại xuống giường. Cô điều dưỡng ngơ ngác mặt mày, rén hỏi:
- Dạ… sao vậy anh?
Huy Vũ cau cặp chân mày lại, thở hắt ra:
- Cô không thay đệm ngồi khác cho tôi đúng không?
Cô điều dưỡng bây giờ mới lúng túng, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-gia-toc/3471310/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.