Nhận được tin có khách quý đến thăm nên từ hôm qua người làm của biệt thự Lê Sâm đã phải chạy đôn chạy đáo, sắp xếp mọi thứ thật tươm tất. Ông Lê Sâm an nhàn ngồi ở phòng khách, vừa uống trà vừa đọc báo. Ông Lê Sâm đã ngoài năm mươi, tuy nhiên nhờ lối sống chuẩn mực, lành mạnh nên trông ông còn rất khỏe mạnh. Da dẻ hồng hào, mặt mũi sáng ngời tinh anh.
Người phụ nữ ngoài năm mươi, dáng người tròn trịa và hơi thấp bé, gương mặt phúc hậu đẫm suy tư chậm bước từ lầu trên xuống. Người phụ nữ đôn hậu ấy chính là bà Thu Minh, vợ ông Lê Sâm. Bà ngồi xuống ghế bên cạnh chồng, thấp thỏm dò hỏi:
- Ông này! Ông nghĩ lý do vì sao mà bên nhà Trần Cao lại tìm đến chúng ta?
Ông Lê Sâm lật tờ báo sang mặt tiếp theo, bình thản đáp:
- Làm sao tôi biết được. Bà không phải lo lắng, cứ coi như bạn hữu lâu ngày ghé thăm.
Bà Thu Minh nắm vào cánh tay chồng, nói khẽ:
- Có khi nào… bên ấy tìm đến để nói chuyện hôn ước ngày xưa không?
Ông Lê Sâm rất hiểu ý tứ bên bà Ánh Tuyết, bao năm nay không qua lại cũng là vì sợ ông Lê Sâm mượn cái lý do có hôn ước mà làm phiền. Ông cũng biết giữ tự trọng nên cũng chẳng thèm so đo với bà Ánh Tuyết, sau khi mãn tang ông Huy Hoàng thì ông cũng tuyệt nhiên không liên lạc với nhà bên đó, ở nhà ông cũng không ai nhắc đến chuyện hôn ước của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-gia-toc/3471296/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.