Cuối tuần, Thương với Ngọc về nhà chơi. Dì Phương gọi Thương ra để nói chuyện riêng.
- Con với Ngọc không thể được đâu.
- Tại sao lại không được chứ, con tưởng dì cũng như con, mong con được hạnh phúc, con luôn tôn trọng quyết định của dì. Vậy mà dì không đứng về phía con.
- Ý dì không phải vậy. Con yêu ai cũng được, trừ Ngọc ra, bọn con cách biệt quá nhiều.
- Con quyết định rồi, cuộc đời này con chỉ yêu Ngọc thôi. Dì không ngăn cản được tình yêu của bọn con đâu.
- Thương à...
- Dì đừng nói nữa, nếu không con sẽ bỏ lên trường đó. Dì lo chuyện của dì đi. Hải với dì là thật lòng đấy. Dì đừng phụ bạn ấy.
- Việc của dì dì tự lo được.
Hai dì cháu giận nhau nên cả ngày chả nói năng gì. Về phần Ngọc thì khác, nàng chưa dám nói ra chuyện mình với Thương, ba mẹ nàng rất là nghiêm khắc, nàng nói ra chắc chắn sẽ bị một trận lôi đình từ phía ba mẹ, và có thể sẽ ảnh hưởng tới cả dì cháu Thương.
Ngày cuối tuần không được vui vẻ lắm với Thương, hai dì cháu vẫn không ai nói chuyện với ai. Hải là người ở giữa cứ phải tìm cách khơi chuyện nhưng lại vô cớ bị người khác mắng vốn.
Tối chủ nhật, Thương và Ngọc lại trở về ký túc xá.
- Ngọc này, dì Phương phản đối chuyện của chúng ta.
Thương nói với vẻ mặt buồn thiu.
- Thương nói với dì rồi à.
- Ừm.
- Dì Phương dễ vậy còn phản đối, ba mẹ Ngọc mà biết thì không biết sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-duoi-anh-trang/468681/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.