Thuốc bắt đầu ngấm vào người họ, không lâu sau đó, tất cả đều ngưng thở trong căn phòng có bốn người, bà chủ nhà hàng sợ hãi tột độ, các anh của Thương nhận được tin liền nhận xác Ngọc về để chôn cất. Họ thấy bức thư Ngọc để lại." Gửi các anh!
Khi các anh đọc bức thư này thì có lẽ em đã không còn trên cõi đời này nữa. Em vì hoàn cảnh xô đẩy mà bước vào vũng lầy, em đã nghĩ em cứ sống như vậy, mặc kệ người đời nói em làm sao. Nhưng khi gặp Thương, bạn ấy còn thảm hơn em nữa. Bạn ấy đang được sống trong nhung lụa, mà bỗng dưng bị dồn vào bước đường cùng. Em nhận ra, Thương yêu gia đình của mình nhiều như thế nào. Em đã giúp Thương nhanh chóng đạt được mục đích. Mà không ngờ, con đường tắt ấy lại đẩy Thương vào chỗ chết. Thương chết rồi. Em cũng không cần phải sống làm gì nữa. Vì bạn ấy là hơi thở của em, là trái tim của em. Trái tim ngừng đập rồi, hơi thở đã tắt rồi em phải đi tìm bạn ấy. Em muốn dùng tính mạng mình để làm điều gì đó cho Thương và gia đình. Mọi chuyện đã kết thúc. Các anh hãy sống thật tốt, sống thay cả phần của bọn em, hãy bảo vệ thật tốt bản thân và những gì chúng em đã đánh đổi để đòi lại. Điều cuối cùng, mong các anh hãy chôn chúng em cùng nhau."
Đó là những gì nàng muốn nói với các anh, họ là những chàng trai phải trải qua thăng trầm của cuộc sống, nhưng giờ này họ đã khóc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-duoi-anh-trang/468669/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.