Hai người thành tâm rút hai tờ tiền đặt lên trên bàn thờ. Sau đó vào ngồi nghe cô phán.
- Kiếp trước cả hai đều bỏ nhà ra đi, cãi cha cãi mẹ lựa chọn tình yêu. Kiếp này phải trả cho đủ chữ hiếu nha. Trả hết rồi mới được hạnh phúc. Nghe vậy hiểu vậy, tin hay không thì tùy. Có nhiều chuyện không được nói thêm. Về đi.
Bà bói nói gọn lỏn vài câu rồi đuổi cả hai về. Hai người đều thấy bà nói cũng có cái đúng. Cả hai đều vì chữ hiếu chữ nghĩa mà phải bán thân. Bà không tiết lộ thêm nên cũng không ai nghĩ tới nữa. Mỗi người sinh ra có lẽ đều có một số phận định sẵn rồi.
Sau khi hai người đi khỏi, bà bói lắc đầu ngán ngẩm. Hai người họ yêu nhau nhưng lại trái luân thường đạo lý lúc bấy giờ. Số phận đã định họ phải trải qua hai kiếp người đầy gian khổ mới được đến với nhau. Mà bà không thể nói với họ rằng họ sinh ra đã là định mệnh của nhau. Vì lúc này chuyện đó không thể tiết lộ được, nó vi phạm vào luật cấm của thầy bói.
Thương được Ngọc mời tới nhà nàng chơi cho biết nhà. Căn nhà của Ngọc không to bằng nhà Thương đang thuê, chỉ có một phòng ngủ, phòng ăn và phòng bếp chung nhau, nhưng nó là nhà của nàng. Còn Thương cũng gần hết hạn hợp đồng của căn nhà kia. Cô có tiền nhưng không có ý định mua nhà vì cô muốn để tiền cho các anh gây dựng sự nghiệp ở quê rồi cô sẽ trở về nơi yên bình đó để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-duoi-anh-trang/468662/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.