Thiên thiên được Menfuisu bế về tẩm cung, rồi gọi y quan. Một lúc sau Thiên thiên mới mở mắt. Menfuisu đang ngồi cạnh giường lo lắng, dùng khăn mềm lau vài vết xước da trên trán nàng. Thiên thiên giọng mắt đỏ lên, giọng uỷ khuất:
- Đau.
Menfuisu đã hạ hỏa nhưng Thiên thiên nói làm hắn lại nổi lên cơn tức giận, lại có chút xót xa nhìn Thiên thiên. Hắn nhẹ nhàng an ủi.
- A tỷ, đừng khóc. Ta sẽ đau lòng.
Thiên thiên nghiêng người vào lòng hắn. Giọng như đè nén gì đó:
- Là do A tỷ không cẩn thận thôi. Đừng trách nàng ấy.
Menfuisu gật đầu, vỗ về Thiên thiên. Đến khi Thiên thiên đã ngủ say thì hắn mới rời đi.
Lúc nàng tỉnh dậy thì đã chiều muộn, Ari báo rằng Carol vì Ai cập cầu phúc trong thần điện 1 tuần.Thiên thiên giật mình, Menfuisu như thế nào không biết "thương hương tiếc ngọc" đây?. Quỳ ngây ngốc trong thần điện như thế thì so với đánh đập còn nặng hơn.
+++++++++++++++++++++++++++
Khi bóng tối bao trùm Ai cập. Ánh trăng nhẹ nhàng phản chiếu chính mình dưới hồ.
Menfuisu ngâm mình trong nước lạnh. Hắn nhìn trăng sáng trên bầu trời sao, suy nghĩ.
Hắn thật thấy A tỷ giống ánh trăng. Tinh khiết và cao quý, luôn tỏa ra vẻ lạnh lẽo nhưng lại soi sáng trong đêm đen, chỉ đường cho hắn. A tỷ luôn ôn nhu nhẹ nhàng ở bên hắn. Hắn luôn thấy A tỷ đằng sau mình. Chỉ cần quay lại, A tỷ sẽ ở đó, nhìn hắn và mỉm cười. Vĩnh viễn bên hắn.
Khác với A tỷ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-cua-nu-hoang/2802691/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.