🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hồi ấy tôi còn là một cậu nhóc nghịch ngợm. Tôi thích những cơn mưa, vì khi mưa xuống tôi có thể tha hồ nghịch nước. Nhưng bây giờ thì khác rồi. Tôi ghét mưa vì mưa làm gợi nhớ đến những nỗi buồn. Nhưng mỗi lần ngắm mưa thì lòng tôi lại có cảm giác lâng lâng đến lạ. Mưa dường như làm nhẹ đi nỗi lòng trong tôi. Mưa rơi khiến tôi cảm thấy thư giãn, đặc biệt là sau những giờ phút căng thẳng như ngày hôm nay.



- Cậu làm cái gì vậy hả? Đây là nhà tớ, đâu phải muốn đụng gì thì đụng!



Đó là Phương Di- con bạn thân của tôi. Tôi quen nó hồi học cùng lớp mĩ thuật. Nó thường đội một cái mũ nồi đi học vẽ, trong khi lớp tôi đứa nào cũng ăn mặc thoải mái hết, chả đứa nào lại ăn mặc kiểu cách như nó cả! Mấy đứa bạn của nó đặt cho nó biệt danh là fashionista, còn tôi thường gọi nó là Di "bà nội" vì chỉ mấy bà già mới hay mặc như kiểu của nó.



Nó thường xức nước hoa từ đầu đến chân, đó là lý do mà tôi ghét ngồi gần nó mỗi khi vẽ. Hôm vẽ tượng Aristoteles, thầy cho cả lớp tự chọn góc để vẽ. Đó là một bức tượng mà tôi thích nhất. Tôi dành cả tháng nghiên cứu tất tần tật các góc nhìn quanh bức tượng đó cốt làm sao để tìm được góc ưng ý nhất và cho ra một bức tranh cực phẩm. Ai ngờ, tới hôm vẽ đến nó, tôi đang định đặt ghế ngồi ngay góc mình đã căn thì Di "bà nội" xán tới đặt ghế

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-cua-anh-trai/2737104/chuong-1.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lời Nguyền Của Anh Trai
Chương 1: Kỉ vật của mẹ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.