Trần Linh mở mắt ra và nhìn xung quanh. Cô không nhận ra nơi mình đang ở. Cô không thấy Âu Vương bên cạnh. Cô không thấy cánh đồng hoa hướng dương, hồ nước, ngôi nhà, những con thú, những bông hoa, những người bạn… Cô chỉ thấy một căn phòng trống trải, với những máy móc kỳ lạ và những dây cáp rắc rối.
Cô cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra. Cô nhớ rằng Lâm đã ném viên đá quý xuống đất và phá hủy thế giới ảo của cô và Âu Vương. Cô nhớ rằng cô và Âu Vương đã nắm tay nhau và nói lời yêu thương trước khi biến mất trong ánh sáng. Cô không biết họ đã đi đâu và sống chết ra sao.
Cô bỗng nghe thấy tiếng cửa mở ra. Cô quay đầu lại và thấy Lâm bước vào. Lâm có vẻ lo lắng và buồn bã. Anh ta mang theo một chiếc vali trong tay.
Linh à, em tỉnh rồi à? - Lâm nói.
Lâm! Anh làm gì vậy? Anh đã làm gì với chị và Âu Vương? - Trần Linh hét lên.
Linh à, anh xin lỗi, anh xin lỗi… - Lâm nói.
Anh xin lỗi cái gì? Anh đã giết chết chị và Âu Vương à? Anh đã phá hủy hạnh phúc của chúng tôi à? - Trần Linh khóc lóc.
Linh à, anh không giết chết ai cả. Anh chỉ giải thoát cho hai người thôi. Anh chỉ muốn cho hai người biết sự thật thôi. - Lâm nói.
Sự thật? Sự thật là gì? - Trần Linh hỏi.
Linh à, em có muốn biết sự thật không? Em có muốn biết ai là em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-cua-ac-nu/2843809/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.