Lưu Hoành sau khi từ Thiên Sơn hồi cung bệnh tình càng lúc càng nặng. Hoàng hậu vẫn bị giam lỏng ở tẩm cung nhưng không có ý của Lưu Hoành cũng chưa có ai dám khó dễ hay vô lễ với nàng. Lưu Hoành ở Đông Noãn các điều dưỡng hết bảy ngày, đều gặp ác mộng liên miên, thần trí lúc mê lúc tỉnh. Rốt cuộc đến ngày thứ tám hắn cũng hồi tỉnh.
Hắn không tỉnh thì thật không xong, bởi vì tin tức hắn ngã bệnh vừa lan truyền ra thì ngoại bang Bắc quốc đã rục rịch điểm binh thừa cơ đánh chiếm. Quân Từ gia phía bắc thất thủ liền chạy xuống cầu viện Lưu Hoành. Lưu Hoành long thể bất an, huynh đệ của hắn là Lưu Khanh lĩnh quân bắc tiến diệt ngoại xâm thì lại chết ngay ở trận đầu một cách thê thảm. Thế giặc rất mạnh, thủ đoạn rất sâu. Bọn chúng chia rãi đại binh khiến phía Lưu Khanh chủ quan thiếu phòng thủ. Sau đó chúng thực hiện gom lưới, Lưu Khanh bị loạn tiễn cắm xuyên chết một cách thảm thương mà thám quân cũng không ước lượng được số lượng quân địch.
Tình hình như thế cả nước âu lo, văn võ bá quan đều đồng thời hoảng loạn. Bọn người vô tâm rỗi miệng bắt đầu lại nói nào là điềm xui, nào là quốc vận không gặp thời, toàn là những lời trái tai vô nghĩa. Lưu Hoành không giống như Đinh Dũng còn nương nhượng niệm tình. Hắn dứt khoát chém ngay với những tên ngự sử quan rãnh hơi không tích sự chỉ giỏi lải nhải bên tai hắn. Bởi vậy bá quan sợ lắm, không dám tùy tiện nói lung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-chung-tinh/1172046/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.