Kiều Vũ Phi cứ như thế mà hôn mê suốt ba ngày. Trong cơn hôn mê liên tục gặp phải ác mộng khiến nàng hoảng sợ cùng cực. Nàng cứ mơ thấy mình đã gặp lại Đinh Ngọc Phụng thế nhưng lại bị ngăn cách âm dương. Nàng còn nhìn thấy cảnh mình đã trở thành một hồn ma đứng bên cạnh thân xác mình. Còn Đinh Ngọc Phụng cũng quì ở đó ôm lấy xác nàng mà khóc thảm. Nàng đau lòng, thống khổ muốn đưa tay chạm vào nàng ấy an ủi nhưng vô dụng. Nàng nhìn lại chính mình cứ như một làn khói tụ lại thành hình, mong manh yếu đuối tựa có như không. Sau đó nàng lại nhìn thấy cảnh Lưu Hoành dẫn đến rất nhiều người bao vây Đinh Ngọc Phụng. Cả Lý quí phi và hoàng hậu cũng bị ép rơi vào vòng vây. Tất cả những người mà nàng quan tâm lo lắng từng bước từng bước bị bức rơi vào hiểm cảnh mà nàng thì vô lực hiển thị, cũng không có cách nào giúp được một ai. Đến lúc lưỡi kiếm sắc bén từ những thủ hạ của Lưu Hoành đặt trên cổ các nàng chuẩn bị động thủ thảm sát, Kiều Vũ Phi không thể chịu nổi vội dồn hết tất cả tinh lực bình sinh gầm lên một tiếng sau đó xông vào...
Tiếp đó thì nàng mở mắt, nhìn qua một lượt hoàn cảnh gian phòng xa lạ này cho đến khi cảm giác được trước ngực đau đến phải há miệng than nhẹ. Nàng nhớ lại lúc đó mình cùng đoàn quân đã đến cầu gỗ sắp vượt được Thải Thụ cốc thì cầu gỗ gãy. Tiếp đó thì mọi người bị tấn công, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-nguyen-chung-tinh/1172017/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.