Cách đây nhiều năm, đây là bữa ăn đầu tiên của ba người họ sau khi gặp lại ở thủ đô nhưng Hạ Uý lại không cảm thấy vui vẻ.
Nhìn sang phải, Beta sẽ tìm thấy chiếc nhẫn hơi xâu xấu trên ngón tay giữa Lục Hách Dương, lộ ra một cảm giác giản dị trong sự xiêu xiêu nền, vừa nhìn đã biết là tay nghề của Hứa Tắc.
Nhìn sang trái, Bạn sẽ tìm thấy mùi hương pheromone của omega còn lưu lại trên người Cố Quân Trì đang hòa hợp rất mạnh mẽ với pheromone của chính Cố Quân Trì, có nghĩa là xứng đôi của hai người vô cùng cao.
Rất phiền, Hạ Uý cau mày. Hôm nay là lễ tình nhân, người nhà Lục Hách Dương trực tiếp cấm còn người nhà Cố Quân Trì thì đang học lớp tối, vì vậy hai người họ mới có thời gian tới tụ tập. Chỉ có một mình đánh, đơn thuần chỉ là vì Trì Gia Hàn không quan tâm đến đánh lửa cho nên mới lưu câu lạc bộ vào cái cảnh chỉ có thể ăn cơm cùng bạn.
Tâm trạng của Hạ Uý không vui, bắt đầu sở thích sinh nông nỗi buồn: “Thượng tá Cốt, tại sao nền điện thoại thông minh thế? Dòng quân biết bao nhiêu năm vẫn chưa được cai nghiện thói quen của cậu bé hồi ba à?”
“Tòng cảnh bao nhiêu năm cũng không được chứng minh năng lực trí tuệ tối thiểu?” Đầu Cố Quân Trì cũng không tăng mà đã phản xạ bác.
Tự động ngăn chặn công kích lên người mình, Hạ Uý quay đầu sang chuyện với Lục Hách Dương: “Tại sao cậu với Hứa Tắc yêu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-muon-noi-troi-chang-dang/3537930/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.