"Tôi không có vấn đề gì, hơn nữa cũng không chỉ ở phía Tây thành phố. Nhưng trọng tâm sau khi các cậu gia nhập đều ở phía Tây thành phố, lợi nhuận còn chưa được chia đã bị cắt đứt, các cậu cam tâm à?"
"Cam tâm hay không cam tâm đều không còn cách nào khác." Nguỵ Lăng Châu nói: "Thế nhưng tôi cảm thấy cũng không cần phải vội, cứ từ từ thu gom là được, đánh được lô nào hay lô đấy, nếu quá trông gà hoá cuốc thì mãi sẽ không kiếm được tiền lớn đâu."
"Vẫn là Ngụy tổng biết nhìn xa trông rộng." Đường Phi Dịch dường như rất hài lòng với quan điểm của Nguỵ Lăng Châu, "Tài nguyên vẫn chưa cạn, chúng ta nhất định phải tận dụng đến giây phút cuối cùng. Cậu nói xem, Hạ tổng?"
Hạ Dư không trả lời ngay, vài giây sau mới nói: "Cẩn thận chút luôn không bao giờ là sai."
Lại có người khác ra ngoài sân thượng, ba người kết thúc hội thoại rời đi, để lại mùi khói thuốc quyện trong gió. Mặc dù được Hạ Uý ôm nhưng bây giờ Trì Gia Hàn lại cảm thấy lạnh không rõ lý do.
"Nguỵ Lăng Châu, Đường Phi Dịch." Trì Gia Hàn ngẩng đầu, "Còn một người nữa là ai cậu có biết không?"
"Hạ Dư." Sườn mặt Hạ Uý lộ ra vẻ vừa nghiêm túc vừa nghiêm trọng hiếm thấy. Hắn nói, "Anh họ tôi."
Một người là Nguỵ Lăng Châu, con rể của chủ tịch liên minh và là con trai của một doanh nhân giàu có với nguồn lực tài chính hùng mạnh, một người là Hạ Dư, cháu trai của Thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-muon-noi-troi-chang-dang/3523350/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.