Gian phòng trở nên yên tĩnh, tiếng côn trùng kêu càng nghe rõ hơn, nhất thời không ai nói gì.
Một lúc sau, Lục Hách Dương hỏi: “Tối nay cố ý thua sao?”
Mặc dù nhìn không rõ nhưng Lục Hách Dương để ý thấy số 17 có chút kinh ngạc, đại khái là bởi vì mình lại hỏi vấn đề này, chứ không phải vì sao lại xuất hiện trong ngõ nhỏ, vì sao lại muốn cứu anh —— những câu kiểu như vậy.
“Ừm.” Số 17 đáp.
Sự thành thật lại khiến cho Lục Hách Dương bắt đầu ngạc nhiên.
“Thấy cậu chảy rất nhiều máu.” Lục Hách Dương nói.
“Vẫn luôn như vậy.” Số 17 dừng một chút, hạ giọng hỏi: “Đây… Đây là… lần đầu tiên cậu tới xem sao?”
Thực ra là lần thứ hai, nhưng Lục Hách Dương trả lời: “Ừm, lần đầu tiên tới, cái gì cũng không quen thuộc.”
Bên ngoài có tiếng bước chân nhỏ vụn, số 17 lập tức quay đầu về phía cửa lắng nghe vài giây, sau khi xác nhận là người qua đường cậu mới quay đầu nhìn lại Lục Hách Dương nói: “Nơi này rất nguy hiểm, sau này cậu đừng tới đây nữa.”
“Thật sao?” Lục Hách Dương hỏi.
Số 17 hiển nhiên do dự, khó có thể tưởng tượng vừa mới trải qua một trận cướp bóc lại có người hỏi như vậy, nhưng ngữ khí của đối phương nghiêm túc đến gần như đơn thuần, cho nên cậu không thể không tin.
“Nơi này loạn lắm, trị an rất kém.” Số 17 giải thích.
Lục Hách Dương sau đó trả lời: “Được rồi, tôi biết rồi.”
Lại qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-muon-noi-troi-chang-dang/2697111/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.