Edit: OhHarry
Tôi search tên shop trong đoạn video, tính mua mấy gói kiều mạch đen để ủng hộ, thế nhưng ngay đến các mặt hàng nông sản khác trong shop cũng đã được bán hết từ lâu chứ đừng nói là kiều mạch, hoàn toàn không còn gì cho tôi vung vẩy thể hiện.
Chẳng phải trọng tâm của việc trợ nông là giúp Thố Nham Tung phát triển tốt hơn ư?
Thế chắc... tôi cũng làm được nhỉ?
Tôi mở cửa phòng họp ra, Hoàng Phủ Nhu đang nói chuyện tạm dừng lại, đợi tôi ngồi về ghế rồi mới tiếp tục ra chỉ thị.
"Đưa tôi brief trước thứ sáu."
Đầu bút bi phác thảo liên tục trên sổ, nhẫn, dây chuyền, vòng tay, ghim cài áo... Tất cả chỉ là hình phác sơ, không có quá nhiều chi tiết. Sau đó, tôi liệt kê ra từng điểm chính ở bên cạnh.
Một, cần thể hiện bản sắc dân tộc;
Hai, quỹ từ thiện;
Ba, tính độc đáo.
Item đáp ứng được cả ba điểm trên... Tôi đánh dấu tích vào ghim cài áo.
"Tôi có ý kiến này." Tôi giơ bút bi lên, giống như một tiếng "suỵt" vô hình trung, căn phòng trở nên yên tĩnh trong nháy mắt. Tôi nhìn đống ghi chú trong sổ, chia sẻ ý tưởng chưa hoàn thiện hẳn trong đầu với mọi người.
"Chắc mọi người đều biết chuyện lần trước tôi đến Thố Nham Tung chứ, đó là nơi tập trung sinh sống của tộc Tằng Lộc, họ có văn hóa 'ấn tín'..." Tôi thuật lại phần tình yêu và gia đình trong "ấn tín", nói xong, tôi dừng lại, bắt đầu trình bày ý tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-mi-hoac/3378033/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.