Edit: OhHarry
Nhận nhầm người? Chẳng lẽ tôi còn lựa chọn khác ư? Cứ làm như... Chỉ cần tôi gọi tên cậu ta là cậu ta sẽ cho tôi làm chuyện này vậy.
"Không quan trọng..." Tôi cắn nhẹ vành tai cậu ta, hấp tấp nhưng cũng lại kiềm chế. Đột nhiên, mắt tôi hoa lên, cơ thể ngật ra sau một cách mất khống chế, đến khi định thần lại thì tôi đã nằm trên chiếc giường lớn êm ái, hai mắt nheo nheo vì ánh đèn sáng chói trên đỉnh đầu.
Thân hình cao lớn che khuất nguồn sáng, vì ngược sáng nên nét mặt Ma Xuyên trông u ám, khó hiểu lạ thường.
Lồng ngực phập phồng dữ dội, cậu ta đưa tay sờ lên bên tai bị tôi cắn, tay run bần bật vì tức giận.
「Hoang dâm, bỉ ổi...」Đôi mắt đong đầy sương giá, cậu ta sầm mặt, cáu đến độ sổ cả tiếng Tằng Lộc, 「Vô sỉ.」
Cậu ta thong thả nhả ra từng chữ, cứ mỗi lần nói ra một từ là óc tôi lại đau nhói cả lên, nói xong ba từ, tôi nhắm nghiền mắt lại, đầu đau đến nỗi không suy nghĩ được gì.
Vô sỉ... Bỉ ổi...
Nhận xét rất chuẩn, cực kì chuẩn. Người không vô sỉ sao có thể giả say vào lúc này? Người không bỉ ổi... cũng sẽ không mượn rượu để sàm sỡ người ta.
Căn phòng im lặng tới mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi. Ma Xuyên không nói gì thêm suốt một hồi lâu. Tôi chỉ mơ mòng cảm giác thấy có một ánh mắt sắc như dao đang hờn oán lăng trì qua từng tấc cơ thể mình.
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-mi-hoac/3377972/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.