Edit: Miên
Beta: OhHarry
Ma Xuyên dùng đầu ngón tay, nhẹ nhàng lau đi chỗ nước bị bắn tóe lên mắt, nụ cười trên khuôn mặt đã biến mất.
"Đúng là chẳng ưng nổi." Cậu ta nói.
"Bách... Bách Dận?" Minh Trác nhếch nhác, cuống quít đứng lên khỏi dòng suối, cuối cùng cũng nhớ ra việc phải sử dụng bộ não phía trên để suy nghĩ, "Không, em hiểu lầm rồi, bọn anh không có gì hết!"
Nhưng bộ não phía trên có vẻ hoạt động không được tốt cho lắm.
"Đời này tao thù nhất là bọn cặn bã đứng núi này trông núi nọ." Tôi nhặt từ dưới nước lên một hòn đá còn to hơn nắm tay mình, tung hứng, lạnh lùng nhìn anh ta.
Minh Trác sợ chết khiếp, lùi về sau từng bước một: "Thực sắc tính dã là ham muốn lớn nhất của con người. Là em ép anh, anh cũng đâu có muốn vậy... Em, em đừng đến đây!"
Đến cả lý do chối cãi cũng dập chuẩn theo khuôn mẫu của bọn giẻ rách — bản thân không sai, người sai luôn là người khác.
Tâm trí bị bủa vây trong nỗi phẫn nộ, đã vậy cồn rượu lại càng thổi bùng cơn căm phẫn này lên.
Tìm ai mà chẳng được? Cứ phải là Ma Xuyên... Cứ phải là Ma Xuyên cơ!
Tôi nắm cục đá định xông lên, nhưng vừa phát lực thì cổ tay bị nắm lấy từ phía sau.
Phía sau cũng chỉ có mỗi người đó, nhưng tôi thật sự không hiểu vì sao cậu ta lại ngăn tôi.
"Buông ra!" Tay còn lại vung đấm nhưng cũng bị chặn lại một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-mi-hoac/3377955/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.