“Xương cốt đều đã được nối và vết thương ở đầu gối thì về cơ bản đã lành rồi.” Bàng Quần Anh ngồi bên cạnh bàn làm việc cẩn thận kiểm tra tình trạng cơ thể cho Từ Duyên, vẻ mặt nghiêm nghị nói với Hạ Đình: “Nhưng sau này muốn hồi phục đến mức có thể đi đứng như bình thường là không thể.”
“…Sao cơ?”
“Ngài xem đi.” Bàng Quần Anh đưa báo cáo kiểm tra đẩy đến trước mặt Hạ Đình ngồi đối diện: “Hai chân của cậu ấy đều bị người ta tiêm thuốc T gây thương tổn xương, theo kết quả giám định thì đã bị tiêm một lượng rất nhiều.”
Nhìn thấy sắc mặt của Hạ Đình càng thêm đanh lại, Bàng Quần Anh tuy không đành lòng nhưng vẫn muốn nói thẳng: “Cách làm này quá độc ác, khiến người ta không thể cử động giống như liệt vậy, nhưng lại không phải hoàn toàn mất cảm giác… Đương nhiên, việc tiếp tục điều trị là cực kỳ cần thiết. Nhưng xin ngài cũng hiểu cho, người bị tiêm thuốc T gây thương tổn xương thì hai chân sẽ không còn sức để đứng lên được nữa.”
Đi ra từ văn phòng của Bàng Quần Anh, Hạ Đình đứng ở cửa một hồi lâu rồi mới xoay người đi đến phòng hút thuốc.
Đây là bệnh viện của nhà họ Hà, cơ sở thiết bị, khả năng chữa trị và đội ngũ y bác sĩ không có gì là không phải tốt nhất giỏi nhất. Nhưng có tốt có giỏi thì sao chứ? Hạ Đình ngả lưng trên sô pha, hắn rít một hơi thuốc lá rồi phả khói ra với khuôn mặt lạnh tanh, chẳng phải có giỏi cũng không thể cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-kho-dien-y/247465/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.