Trí Thành sững người, ánh mắt bối rối cúi xuống ăn, tránh ánh mắt reo vui của Diệu Đình. Bữa tối ăn ít nên chỉ một lát anh đã ăn hết sạch bát phở đến nước cũng chẳng còn. Nhận giấy ăn và nước từ Diệu Đình, anh trở nên hồi hộp hơn bao giờ hết. Dù là đặc vụ, tâm tính như nước, luôn phải biết lặng, không xao động nhưng bây giờ thì anh không kiềm chế được cảm xúc của mình. Đặc biệt tim cứ đập nhanh bất thường. 
- Đây là thông tin về người bạn của tôi, anh có thể giúp tôi chứ? 
Trí Thành nhận bức ảnh, tên tuổi đầy đủ của mình mà khóc cũng không được, cười cũng không xong. Anh ngước mắt nhìn Diệu Đình rồi lại cầm cốc nước uống cho bình tĩnh. 
- Anh làm sao vậy? 
- Không, anh không sao. 
Trí Thành đứng dậy, đi đến bên cửa sổ: 
- Em muốn gặp lại cậu ta lắm phải không? 
- Anh ấy là mục đích sống của tôi ở Mỹ nên câu hỏi của anh hơi thừa rồi. 
- Dù anh ta đã không thực hiện lời hứa thì em cũng không oán trách chứ? 
- Tôi tin anh ấy có lí do của mình. 
- Nếu bây giờ gặp lại, em có tin mình sẽ nhận ra anh ta không? 
Diệu Đình lại gần, đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài: 
- Tôi cũng không rõ nữa nhưng chắc sẽ nhận ra, tôi chỉ sợ anh ấy thay đổi quá hoặc đã quên tôi là ai rồi. 
- Anh ta sẽ không quên em đâu. 
Diệu Đình nhoẻn miệng cười buồn: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua/2517341/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.