Diệu Đình bước ra ngoài, cứ nhìn thấy đội ngũ bảo vệ là cô lại thấy ớn. Bệnh nhân và cả các y bác sỹ nhìn thấy cũng hoang mang lẫn sợ hãi.
Mở cửa vào phòng, vừa giơ tay định bật đèn thì một bàn tay kéo cô ngã dúi, tay còn bịt miệng cô lại khiến Diệu Đình hoảng sợ, cả người cứng đơ nhưng ngay lập tức thì Diệu Đình cắn vào tay người ấy.
- Anh có muốn bị thiến không mà dám trêu em hả?
- Sao em biết là anh?
- Lần sau còn dọa em thì đừng có mơ động đến em nữa đấy. Ngày nay em đã muốn căng não vì sợ rồi.
- Có chuyện gì sao em?
Diệu Đình định nói chuyện ông trùm mafia đang ở đây nhưng nhớ ra anh là đặc vụ lại thôi.
- Có ca mổ khó, cứ chết đi sống lại dọa em sợ thôi. Chúng ta về đi, em đói quá rồi.
Trí Thành nhanh nhẹn nắm tay cô đi ra ngoài, mặc kệ những ánh mắt ngưỡng mộ của y bác sỹ trong bệnh viện.
- Người yêu bác sỹ Đình đây hả? Nghe thấy tiếng tăm lâu rồi mà hôm nay mới được gặp anh.
Nữ bác sỹ khoa ngoại chuyên về tim mạch đứng chắn đường, ánh mắt hồ hởi nhìn Trí Thành, bàn tay đưa ra phía trước muốn bắt tay. Diệu Đình chẳng ưa gì cô ta nên khi Trí Thành định đưa tay ra thì nắm lại.
- Chúng tôi có việc gấp phải đi, chào cô.
- Sao bác sỹ giấu bạn trai ghê vậy? Tôi chỉ là muốn chỉ giáo, chào hỏi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua/2517298/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.