Diệu Đình uống nốt canh trong bát, đưa mắt nhìn bàn thức ăn đã bay vèo hết vào bụng thì hơi giật mình, đứng bật dậy.
- Cân nhà mình đâu nhỉ? Em ăn nhiều như này thì thành lợn mất thôi.
Trí Thành nắm tay kéo cô ngồi xuống lòng mình, xoa xoa hai cái má phúng phính nhắc nhở.
- Quên cân nặng đi, anh không chê thì sao em cứ phải lo nhỉ?
- Em lo cho em thôi, béo xấu không tự tin lại không được nhiều trai đẹp để ý nữa chứ có liên quan gì đến anh đâu.
Trí Thành ngẩn mặt, nhìn cô đang cười tự đắc thì cáu:
- Từ bây giờ anh sẽ chính thức lên kế hoạch nuôi heo cho em béo ú lên thì thôi...có người yêu rồi còn ham hố người khác để ý làm gì vậy?
Diệu Đình ôm cổ anh cười ngất khi nhìn anh cau có, hôn chùn chụt lên môi anh làm hòa trước khi đứng lên dọn dẹp.
- Phụ nữ á, được đàn ông để ý mới tự tin là mình đẹp còn chẳng có ma nào thèm nhìn thì hơi đáng tiếc. Có ai bảo có người yêu thì không được đẹp đâu nhỉ? Càng có người yêu càng phải đẹp và sau này có gia đình lại càng phải đẹp hơn nữa cho chồng khỏi léng phéng bên ngoài.
- Phụ nữ các em đúng là sinh vật khó hiểu...
- Anh phải không hiểu thì mới thú vị, mới càng yêu chứ hiểu rồi thì dễ chán lắm. Tốt hơn phụ nữ không nên để đàn ông quá hiểu mình...sai lầm lớn đấy. Nên anh cứ từ từ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua/2517235/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.