Diệu Đình lết tấm thân mệt mỏi, khoác tay bạn đi xuống căng tin. Họ cần khỏe mạnh còn làm việc và chờ người yêu trở về.
Vừa nhấc thìa lên ăn, một nữ y tá hốt hoảng chạy lại.
- Bác sỹ, đặc vụ nhà bác sỹ vừa được đưa vào cấp cứu nhưng anh ấy...
Diệu Đình đứng bật dậy, lao đi mà nước mắt ướt đẫm, cô lao vào phòng cấp cứu có rất nhiều đặc vụ được đưa vào trong tình trạng đa chấn thương, hô hấp yếu. Phó giám đốc cục chạy đến bên cô.
- Bác sỹ, cô...
- Anh ấy đâu?
Diệu Đình gào lên, giọng lạc đi. Cô chẳng cần chỉ đã nhìn thấy anh. Lao đến gần, khuôn mặt anh nhợt nhạt trắng bệch, cả người ướt sũng, lạnh toát. Gạt nước mắt, cô kiểm tra hơi thở không thấy, mạch cũng không thấy.
- Thành à, không được...anh phải về với em.
Cô điên cuồng hô hấp, ấn ngực không thấy gì. Hai y tá đến bên cạnh hỗ trợ cô đẩy anh vào trong.
- Giúp tôi cởi bớt đồ ra cho anh ấy đi. Lấy máy sốc tim đây.
Họ nhanh nhẹn làm theo, đứng trước việc cứu người yêu mình, cô hoàn toàn bình tĩnh, thực hiện hết các bước sơ cứu, kiểm tra cả họng anh để tìm vật cản.
- Lên mức cao nhất đi.
- Bác sỹ, quá nguy hiểm.
- Tôi là bác sỹ hay cô là bác sỹ hả?
Họ nhìn cô hét lên thì sợ hãi, Diệu Đình ấn máy sốc tim cho anh nhưng hoàn toàn vô vọng, trên máy vẫn là những số 0 tròn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua/2517225/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.