Diệu Đình không hiểu anh nói gì, thả lỏng anh ra ngơ ngác nhìn bằng đôi mắt ướt đẫm.
- Anh đang nói gì vậy? Anh lại bị kỉ luật rồi hả?
- Không, anh đã làm đơn xin rút khỏi ngành, đó là nhiệm vụ cuối cùng của anh rồi. Chắc ra viện sẽ nhận quyết định.
- Anh không lừa em đấy chứ?
Anh ôm lấy cô vào ngực mình thấy thật thanh thản và nhẹ nhõm.
- Không, anh không muốn em tiếp tục rơi nước mắt vì mình nữa. Chúng ta sẽ về Việt Nam sống, sẽ kết hôn, sinh con và sống thật hạnh phúc em có đồng ý không?
Diệu Đình gật đầu, lúc này nước mắt rơi vì hạnh phúc chứ không còn là nỗi sợ hãi như những ngày qua nữa.
Anh ngắm nhìn khuôn mặt cô, khẽ nhăn lại.
- Trước lúc về Việt Nam anh đã vỗ béo cho em rồi sao bây giờ thịt đâu hết rồi thế?
Diệu Đình hôn lên bàn tay anh, vừa cười vừa khóc.
- Anh ra viện thì lại vỗ béo cho em nhé! Anh ngủ nhiều quá nên em không ngủ được mới gầy đi đấy. Tóc, râu lởm chởm rồi này, xấu trai quá!
Anh nhéo mũi cô nhắc nhở.
- Không phải đó là điều em muốn sao hả? Bây giờ còn dám chê anh sao?
- Không, lúc nào trong mắt em thì anh cũng đẹp hết, anh luôn là số 1 đấy, làm gì có ai đẹp hơn anh.
Trí Thành vui sướng râm ran, kéo cô lại mà hôn cho thỏa nỗi nhớ nhung.
Sau khi đưa anh đi kiểm tra lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua/2517219/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.