"Diệp Lệ Chi, cô không sao chứ?"
Lệ Chi quay lại thấy Kỳ Phong và Hoàng Cường chạy đến, vẻ mặt của họ rất lo lắng.
"Tôi không sao, hai anh yên tâm."
"Đầu gối cô chảy máu thế kia mà bảo không sao ư?" – Hoàng Cường nhìn thấy vết thương của Lệ Chi.
Kỳ Phong toan cúi xuống xem thì Quang Dương đã cúi người xuống trước, anh rút trong áo ra chiếc khăn, chấm nhẹ vào vết thương rướm máu của cô gái.
"Ui!" – Lệ Chi nhăn mặt rồi đưa mắt nhìn Quang Dương đang chăm sóc đôi chân cho mình – "Anh không cần phải làm thế đâu."
"Cô đừng ngại, cũng do em trai tôi nên cô mới bị thương vì thế hãy cho tôi làm chuyện này." – Quang Dương bảo nhẹ nhàng.
Lệ Chi không biết nói gì nên gật đầu đồng ý. Đối diện, Kỳ Phong đứng nhìn cử chỉ dịu dàng của anh chàng nhà giàu dành cho cô gái họ Diệp trong sự im lặng.
Khi vết thương đã bớt chảy máu, Quang Dương đứng dậy:
"Xem như tạm ổn, nhưng cô cần đi bệnh viện để khám cho chắc ăn. Tiếc là tôi có việc không thể đưa cô đi được."
"Không sao, anh làm thế này là được rồi, anh cứ đi giải quyết công việc của mình." – Lệ Chi ngó sang chiếc khăn dính máu trên tay Quang Dương – "Hay là anh để tôi giặt sạch khăn rồi mang trả cho anh."
"Được, nếu cô muốn!" – Quang Dương đưa khăn cho cô gái, xong trở lại xe.
Trước khi mở cửa bước vào anh chợt quay qua:
"À, nếu có thể cô cứ giữ chiếc khăn ấy xem như là món quà kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua-thuy-chung/79980/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.