Phố về đêm…
Bóng đen mau chóng bao trùm lên khắp mọi ngóc ngách trong thành phố, trong con hẻm nhỏ in hằn một bóng dáng trải dài trên mặt đất. Nó lê đôi chân nặng nhọc đi từng bước, hốc mắt sưng đỏ lên vì khóc quá nhiều, nó ngồi phịch xuống một góc đường. Trong đầu bây giờ chỉ có một suy nghĩ duy nhất: Hắn không tin nó, không hề tin tưởng nó!!
Từ phía xa có một chiếc motor phóng thẳng về phía nó, ánh sáng từ đèn pha khiến nó chói mắt. Chiếc xe dừng lại trước mặt nó, thân ảnh trên xe bước xuống tháo mũ bảo hiểm ra, nhìn nó một lượt
- Em không sao chứ?
- Em…em không sao!_nó đáp, giọng vẫn còn nghẹn
- Đi với anh gặp Anh Quân!
- Em không muốn gặp cậu ta!_nó dứt khoát
- Trời tối rồi, dù không muốn gặp em cũng phải về nhà chứ!
- Em không muốn về, em đang rối lắm, em không muốn ba mẹ thấy em như vậy!_nó lắc đầu nguầy nguậy
- Được rồi, đi theo anh!_người ấy nắm tay nó dắt đi, anh vẫn luôn như vậy, luôn trầm tĩnh và bình yên
Chiếc motor lao vun vút trên đường, nhà cửa và những hàng cây bị bỏ lại phía sau lưng họ. Gió tạt qua làm nước mắt trên mặt nó khô đi, để lại những vệt bẩn nhem nhuốc do đưa tay lau vội, nó cũng chẳng màng đến, ánh mắt nhìn về phía chân trời đầy sao xa xăm. Họ đang đi về hướng của một thành phố khác, cách xa thủ đô xa hoa lộng lẫy này…
Bình minh bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua-duoi-anh-trang/2401161/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.