Tại một lớp học của trường..., cô giáo đang dạy các học sinh nặn đất sét, nhưng ở cuối lớp, bóng dáng một cậu nhóc ba tuổi đang chơi trò lắp ráp, chẳng thèm quan tâm đến những gì cô giáo đang nói. Nói là chơi chứ thật ra cậu đang chìm vào suy nghĩ của mình, gương mặt trẻ con thỉnh thoảng chợt sáng lên nhưng rồi lại ỉu xìu cầm món đồ chơi quăng ra chỗ khác. Hành động đó lặp đi lặp lại cả chục lần từ khi cậu được mẹ đưa đến lớp cho tới tận bây giờ. Nhìn khuôn mặt đáng yêu của Syaoron thỉnh thoảng chau mày lại như đang suy nghĩ cái gì đó rất quan trọng, nếu không phải với hình dáng của cậu, người ta sẽ nghĩ cậu là một người lớn thực sự.
Chuyện là sáng nay khi được đưa đến lớp, cậu mới biết là Suki hôm nay bị bệnh nên không thể tới lớp. Ngày nào cũng cùng Suki quậy phá, thế mà hôm nay lại bị bệnh mà nghỉ học khiến cậu vừa lo cho Suki, vừa bực mình vì không ai cùng cậu “quậy” cả. Thật là khó chịu mà!
“Rầm”
Một món đồ chơi nữa lại bị cậu quăng ra, nhưng có lẽ lần này hơi mạnh tay nên món đồ chơi va vào tủ gây sự chú ý của mọi người trong lớp.
- Syaoron! Con không nên làm ồn khi các bạn đang học chứ! - Cô giáo tỏ vẻ khó chịu nhìn Syaoron nhưng không làm gì khác. Vì thường ngày đứa bé này sẽ làm náo loạn cái lớp này lên, nhưng hôm nay nó chịu ngồi yên một chỗ đã là chuyện đáng mừng.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua-dinh-menh/2270465/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.