Sáng ngày hôm sau, Sakura tỉnh dậy, cô bước xuống giường tiến về phía phòng tắm thay đồ rồi cầm món quà bỏ vào hộp mỉm cười hài lòng
- Cuối cùng cũng xong rồi.
Cô mang chiếc ba lô vào rồi xuống ăn sáng.
- Con chào cả nhà ạ! - Sakura vui vẻ ngồi vào ghế.
- Con cảm thấy khỏe hơn chưa, Sakura? - mẹ Sakura sờ tay lên trán con.
- Dạ rồi! Con cảm thấy rất tốt! Mẹ đừng lo. - Sakura mỉm cười..
- Nhưg con vẫn còn sốt nhẹ này!
- Không sao đâu ạ! Một chút sẽ hết ngay thôi. Hjhj... - Sakura cố an ủi sự lo lằng của mẹ. Sau khi dùng bữa sáng với gia đình xong, Sakura chào mọi người rồi bước vào chiếc limo đậu sẵn ngoài sân.
- Con đi nhé! Tạm biệt ba mẹ! Chào anh hai! - Sakura vẫy tay chào mọi người.
Ở trường, Eriol và Syaoran đang đứg dưới một góc cây. Một lát sau, Tomoyo chạy về phía hai người họ
- Xin lỗi đã để hai cậu chờ!
- Không sao đâu! - Eriol cườI
Syaoran vẫn đứng đó một mình, không nói gì cả. Cho đến khi anh nghe một giọng nói quen thuộc.
- Chào các cậu! Buổi sáng tốt lành nhé! - Sakura chạy đến.
- Sakura, cậu khỏe chưa? Mình lo cho cậu lắm! - Tomoyo nắm hai tay Sakura và nói.
- Mình khỏe rồi. Cảm ơn cậu nhiều! - Sakura nói rồi nở một nụ cười.
Nhìn nụ cười đó, Syaoran cũng khẽ mỉm cười, trong lòng anh bớt đi phần nào lo lắng cho Sakura. Trời hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua-dinh-menh/2270413/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.