Editor & beta: June_duahau
Đêm yên tĩnh được người yêu quấn quýt si mê, ánh mắt càng lúc càng nhuộm dần mê ly, gió đêm dường như cũng hết sức thư thả nhẹ nhàng. Giản Nặc nắm trở lại bàn tay rộng lớn mà ấm áp của CốcTrì, đôi đồng tử trong veo tỏa ra ánh sáng ôn nhu. Cô nghĩ, đời người có chuyện gì đáng để kiên trì? Tình yêu chính là một trong số đó. Cho dù năm tháng đã đưa anh rời xa bốn năm, cô vẫn có thể hoàn toàn thích ứng với anh của hiện tại. Chỉ cần trái tim anh còn nguyên vẹn, cô bằng lòng từ bỏ tất cả để cứu vớt tiếng 'Yêu' đã đánh rơi trong suốt 1526 ngày qua.
Trong lúc này, còn có thể tính toán được số ngày xa nhau, Giản Nặc cảm thấy, nó cũng không dài đến nỗi khiến cho hai trái tim trở nên xa lạ, mệt mỏi. Phần tình cảm không thể tự chủ sau bốn năm chôn dấu trong im lặng một lần nữa hồi sinh, Giản Nặc giống như con thiêu thân, vì Cốc Trì mà nhóm lên ngọn lửa tình yêu duy nhất, dốc toàn lực tiến về phía trước, muốn đuổi kịp bước chân của anh, muốn cùng anh vai kề vai bước đi.
Bên ngoài cửa sổ, xa xa phía chân trời, những ánh sao vụn vặt soi vào trong căn phòng, mang theo hơi thở ấm áp và nhu hòa, Giản Nặc chậm rãi tựa đầu vào trong lòng Cốc Trì, gò má dán lên lồng ngực anh, lắng nghe tiếng tim đập mạnh mẽ mà kiên định nhất trên thế giới.
Lẳng lặng ôm nhau như thế này, so với nụ hôn triền miên càng cảm thấy thân mật hơn, trái tim phiêu bạt suốt 4 năm qua của Cốc Trì tại giây phút này, cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua-cua-gian-tri/18586/chuong-16-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.