Cơn gió lạnh mùa đông quét qua thành phố. Minh Thư cất gọn bộ váy cưới vào trong tủ rồi chậm rãi xuống dưới tầng. Khách khứa đã về từ lâu lắm, nhưng trong nhà vẫn ngổn ngang sau đám cưới hỗn loạn.
Tiếng động cơ ô tô êm ru dừng ở trước cửa. Là chiếc xe quen thuộc của Kiên, chồng cô. Anh phóng thẳng vào trong sân, làn khói đằng sau chiếc bô xả ra làm Minh Thư ho lên sặc sụa. Do xe dùng loại kính một chiều, cô đứng bên ngoài không nhìn rõ sắc mặt anh ra sao.
– Là Thy hả con?
Tiếng của bà Loan mẹ chồng làm Mình Thư giật mình, cùng lúc cánh cửa xe mở ra, cô rốt cuộc cũng nhìn thấy Nhã Thy.
Nhã Thy vẫn giống ba năm trước vậy, rất xinh đẹp, nhưng khuôn mặt lại đượm nét buồn. Cô ấy vừa nhìn thấy bà Loan thì rơm rớm nước mắt:
– Mẹ! Con là Thy đây.
Giây phút nhìn thấy Nhã Thy và Kiên tay trong tay bước xuống từ trong chiếc xe ô tô đắt tiền, Minh Thư lảo đảo đến nỗi phải dựa vào bồn cây cảnh. Cô tưởng rằng ba năm sẽ giúp tình yêu của mình và Kiên đơm hoa kết trái, khiến anh quên đi Nhã Thy, nhưng hóa ra, tất cả chỉ là một giấc mộng phũ phàng.
Nhã Thy và Minh Thư vốn là chị em cùng cha khác mẹ. Mẹ của Nhã Thy đã mất sau một vụ tai nạn giao thông. Phải đến năm năm sau, ông mới tái giá với bà Nguyệt, sinh được Minh Thư. Khác với chị gái có nhà ngoại giàu có bề thế, mẹ của cô chỉ là một ca sĩ phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua-cua-anh/394858/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.