Ngày hôm sau đã có kết quả vòng sơ loại, Nghiêm Chân có phần ngỡ ngàng khi nhận được điện thoại thông báo thi vòng hai. Ngắt điện thoại, cô lại thấy kích động một cách khó hiểu. Cậu bé vừa đảo miếng trứng trong đĩa vừa nhìn cô, Nghiêm Chân vỗ vỗ lên khuôn mặt bầu bĩnh của cậu, nói: “Đánh nhanh rút gọn mau chóng xử lý bữa sáng. Cô đưa con đi học, rồi còn phải đi phỏng vấn nữa!”
Cậu bé ngây ngô hỏi: “Phỏng vấn là gì cơ?”
“Là đi xin việc!”
Giờ thì cậu bé đã hiểu, cúi đầu không nói tiếng nào. Nghiêm Chân bận bịu một lúc mới nhận ra sự trầm lặng của cậu: “Gia Minh, sao thế con?”
“Cô ơi, cô không quay về làm cô giáo của con nữa à?” Cậu bé trề môi ra hỏi.
Nghiêm Chân vuốt bàn tay cậu: “Đã có cô giáo Thẩm rồi còn gì?”
“Con không thích cô Thẩm đâu.”
Nghiêm Chân mỉm cười, cúi xuống nhéo má cậu bé, “Cô chỉ không làm cô giáo của con nữa thôi, nhưng mà dù cô có làm gì, cũng sẽ luôn ở bên con, như thế cũng không được à?”
Cậu bé ngẩng đầu, mắt sáng long lanh: “Thật không ạ?”
“Đương nhiên!” Cô trả lời rất kiên quyết.
Cậu bé cười hớn hở.
Vòng thi thứ hai được tổ chức tại tòa nhà Viện Quản lý Đại học C, Nghiêm Chân đến hơi muộn. Lúc cô đang tìm biển chỉ dẫn thì một giáo viên trẻ tuổi có vẻ là trợ giảng đưa cô đến văn phòng của giáo sư Tống. Cô khá bất ngờ, nhưng vẫn đi vào trong.
Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua-cua-anh-la-bien-xanh-cua-em/3228406/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.