Là người giang hồ ai cũng biết, trên núi Kỳ Lân có vực Kỳ Lân, trên vực Kỳ Lân có động Kỳ Lân, trong động Kỳ Lân có Hoắc thần y. Một bộ phận nhỏ người giang hồ cũng biết, Hoắc thần y cả đời không lập gia thất, cũng không có tâm tư gầy dựng môn phái, đến khi năm mươi mấy tuổi, tóc râu đều bạc trắng thì lại thu nhận một đồ đệ.
Bởi vì Hoắc thần y dường như giấu nhẹm đồ đệ bảo bối, cho nên cơ hồ không ai biết, đồ đệ này giới tính nam, thời điểm bái nhập sư môn vừa tròn mười tuổi, họ Trữ tên Nhược, hàng ngày vẫn mặc một bộ quần áo rách rưới chạy tới chạy lui ở trên núi. Bởi vì Hoắc thần y đã già, lúc không ai đến nhờ trị bệnh thì ông vẫn hay ngồi trên ghế mây vừa phơi nắng vừa đọc sách y thuật, lại rất ung dung sai cử tiểu đệ tử.
Sau hai năm Trữ Nhược cũng xem như luyện được một thân bản lĩnh, rất ra dáng thần y, lại còn kèm thêm một đôi thiên lý nhãn để tìm thảo dược. Cũng nhờ vậy y mới cứu được Mộ Cẩm đang sắp hấp hối trong núi. Cũng từ đó mở ra một đoạn tình cảm ngang trái, có thương có bi. Y cứu hắn một mạng, hắn dùng một đời để báo đáp y, chỉ là có thật chỉ là báo đáp hay không?