Cả một đêm dài đằng đằng, cô bị anh "tra tấn" suốt đêm, không hề có sự nhân nhượng nào dành cho cô.
Một thân ảnh nhỏ bé nằm gọn trong chiếc giường kingsize, dù đêm qua nó đã được làm ấm suốt mấy tiếng đồng hồ, nhưng bây giờ chẳng còn vươn lại chút hơi ấm nào cả, chỉ có sự lạnh lẽo bao trùm. Mái tóc đen dài óng ả của cô trải trên nệm như những sợi rong biển, cả một thân ảnh đều là dấu vết của cuộc ân ái đêm qua.
Đặc biệt là đôi môi của cô, khác với đôi môi hồng hào trước đây thì nó lại khô khóc, tím tái còn có vệt máu đã khô lại do hành động cắn môi tối qua của cô.
Cô cố gắng chống tay ngồi dậy, cơn đau thắt ở bụng dưới lập tức truyền đến khiến cô bất giác chau mày. Cô gắng kìm nén cơn đau mà lấy sức đứng dậy, vừa mới đứng dậy chưa đi được hai bước thì....
"Ạch" đôi chân đã không đi nổi mà vô lực ngã xuống nền nhà.
Cô ngồi ở đó cảm giác uất ức, tuổi thân bùng lên, cô khóc không thành tiếng, hai dòng lệ cứ thi nhau chảy xuống.
Cô bây giờ cảm thấy bản thân thật vô dụng, cô còn có cảm giác hận cả bản thần mình.
Tại sao lúc đó lại có thể yếu đuối đến mức để mặc cho anh làm chuyện sỉ nhục cô chứ! Bây giờ kể cả việc đi cũng không được!
Cô nhìn lại những dấu vết hoan ái đêm qua trên người mình mà khó chịu, cô không muốn những dấu vết này ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua-bo-quen/3564046/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.