Một tuần nữa lại trôi qua, vì lần "trừng phạt" lúc trước của anh đã làm cô nhận ra rằng không nên để anh giận, khi anh đã giận thì có kề dao vào cổ anh cũng không ngăn lại được. Thà anh làm nhanh kết thúc nhanh đằng này anh lại cứ dây dưa hành hạ cô suốt 5, 6 tiếng đồng hồ, không cho cô ngủ.
Cuối cùng là sáng ngày hôm đó, cô đã bắt buộc phải ở nhà mà không cần anh lên tiếng.
Nhưng anh lại là người vô liêm sỉ đến mức không chỉ phạt đêm đó mà cả một tuần đem nào cũng làm cô đến 3, 4 tiếng mới ngưng. Cuối cùng vì không chịu nổi nữa nên tối ngày thứ bảy cô đã nhân lúc anh đang ngủ say mà lén về nhà mẹ đẻ.
Đến sáng thì. "Vợ diiiiii, vợ đâu rồi"
"Nè, các người có thấy vợ tôi đâu không?"
"Thưa ông chủ, sáng nay tôi không thấy phu nhân xuống nhà. Không phải là phu nhân đang ở trong phòng với ông chủ sao ạ?"
Mới sáng sớm khi anh mở mắt dậy đã không thấy cô đâu, anh đã hoảng hốt mà bâ chân bốn cẳng đi tìm cô.
Phòng tắm, phòng sách, phòng bếp, phòng rượu, đến hỏi người giúp việc thì cũng không thấy.
Anh ngồi xuống sô pha phòng khách bình tĩnh nghĩ lại, anh nghĩ chắc do dạo gần đây anh hành cô hơi quá nên sinh ra là giận anh rồi. Nhưng mà mớ sáng sớm, bụng dưới cô còn đau thể thì làm sao đi xa được chứ.
Anh đang suy nghĩ thì tiếng chuông điện thoại vang lên, anh lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua-bo-quen/3564037/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.