Sau khi để lại mọi việc cho Tùng và Xuân Khải thì anh nhanh chóng đưa cô đến bệnh viện.
Vì lúc anh đâm vào xe của Jenny, dù lực xe không quá mạnh nhưng cũng khiến đầu cô bị va đập và cửa kính cũng vỡ nát nên không thể không bị miềng văng vào người.
Lúc đi, cô cũng nói với anh đây là mấy vết thương nhỏ thôi, dùng kẹp gấp ra rồi dùng thuốc xác trùng là được, không nhất thiết phải đến bệnh viện. Nhưng anh vẫn khăng khăng phải đưa cô đến bệnh viện. Đến nơi thì anh trưng ra cái vẻ mặt diêm vương khiến y tá cũng sợ hãi mà nhanh chóng đưa họ đến gặp bác sĩ.
Cô đã bị thương rồi mà anh còn đòi này đòi kia, mới vừa gặp bác sĩ nam thì anh lại hỏi một cầu mà khiền y tá và vị bác sĩ nam kia xịt keo: "Tại sao không có bác sĩ nữ? Cả cái bệnh viện lớn thế này mà không có lấy một người bác sĩ nữ sao? Nếu cần.." Chưa đợi anh nói hết câu thì cô đã vội đưa tay chặn miệng anh lại.
Cô còn đưa ra vẻ mặt cầu xin anh đừng nói nữa, đã đến khám bệnh có bác sĩ chờ sẵn rồi mà còn đòi hỏi nữa. Anh hiểu ra thì cũng nhịn, để bác sĩ khám cho cô, nhưng mà...
Vị bác sĩ này cũng chỉ cỡ 23 đến 25 tuổi thôi, chắc cũng chỉ mới ra trường. Đối diện với một người đàn ông mang vẻ mặt diêm vương như muốn giết người của anh thì cũng phải run người. Tay anh ta gắp các mánh vụng của cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua-bo-quen/3564034/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.