Sáng sớm mở mắt ra, điều cô cảm nhận đầu tiên là cảm giác đau âm ỉ từ phía dưới truyền đến. Cô quay sang nhìn người đàn ông đang ôm mình mà ngủ say sưa như chưa có chuyện gì xảy ra, cô mắng nhỏ: “Đồ chết bầm.”
“Anh không có điếc đâu baby.” Tiếng nói trầm thấp của anh vang lên, anh mở mắt nhìn cô gái đang nằm gọn trong lòng mình mà nhoẻn miệng cười nói: “Baby à, từ nay không được nói chồng như thế nữa, biết chưa? Chồng cũng biết buồn đó.”
Cô nhìn anh mà cười giễu: “Thứ chết bầm nhà anh mà cũng biết buồn à, em tưởng anh bị dục vọng tha hóa rồi, không biết buồn nữa chứ.” Anh vẫn giữ nguyên ánh mắt dịu dàng chất chứa tình thương dành cho cô nói: “Thế hôm nay baby có muốn đi làm cùng anh không nào?”
Thấy cách chuyển chủ đề này của anh cô liền cười nhếch mép một cái: “Tần tổng tôi đây còn bận việc của mình ai rảnh mà đến công ty của Lục tổng chứ?”
“Đến để họ biết từ nay về sau em sẽ là bà chủ của họ.” Cô nghe thế thì cười nói: “Cứ thế mãi, đến thế nào anh mới thôi tự luyến đây hả, chưa chắc em đây ở bên anh cả đời đâu.”
Nói xong cô ngồi dậy đi vào phòng tắm. Anh cười bất lực rồi đi vệ sinh cá nhân.
Cô tranh thủ làm xong trước để làm đồ ăn sáng cho cả hai, anh xuống phòng thấy cô mặc đồ công sở thì nói: “Thế hôm nay ông Lục sẽ dẫn bà Lục đi thăm quan công ty của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua-bo-quen/3486613/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.