Ánh mắt trầm tĩnh phá chút lạnh lùng nhìn thẳng vào cậu học sinh.
Cô giáo hỏi: “Em muốn ngồi ở đâu, cô thấy chỗ bàn 5 còn một chỗ trống, em ngồi với bạn nữ đấy nhé.” Cô gái nghe nói vậy trong lòng vui như mở hội vì được ngồi kế một năm sinh rất đẹp trai.
Đột nhiên, cậu nói: “Em muốn ngồi bàn 4 gần chỗ bạn Thư ạ.” Cả lớp lúc này quay sang nhìn cô, cô cũng bất ngờ vì lời nói đó của cậu ta. Không chờ cô nói đồng ý cậu đã bước xuống ngồi bàn kế cô. Anh quay sang nói:
“Rất vui khi gặp lại cậu, bánh bao nhỏ của tôi.” Với nụ cười rất chi là thân thiện. Cô bất động vì câu nói ấy, anh thắc mắc hỏi: “Sao thế?” Cô giật mình nói: “Không có gì.”
“Thế giờ vào tiết rồi, học thôi.”
Reng reng!!!
Hồi chuông nhắc giờ ra chơi đã đến, thay vì ra sân như các bạn thì Minh Thư lại ở trong lớp một mình, nằm lên bàn ngủ trông như con mèo nhỏ, ánh mặt trời đã khắc hoạ từng đường nét hài hoà trên gương mặt của cô. Lúc này Minh Thành đi đến, dựa vào bàn đối diện với cô nói:
“Không ra ngoài chơi à.” Cô im lặng
''Sau 5 năm không gặp cậu mà cậu đã trầm tính thế sao, khi nào vậy?” Cô lạnh nhạt đáp: “Chuyện này có liên quan đến cậu sao?”
“Ế, này này, sao không liên quan được chứ, tôi và cậu là bạn từ nhỏ đến giờ mà.” Cô ngồi dậy hỏi: “Tôi thực sự muốn biết. Tại sao cậu lại chuyển đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hua-bo-quen/3486591/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.