A Sở kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Vũ Đình Hiên rồi nhíu mày lên tiếng “Em biết với thận phận nô lệ của em không xứng với Bắc Nguyệt nhưng mà em đã hứa sẽ ở bên cạnh Bắc Nguyệt không rời xa cô ấy rồi, em không muốn trở thành người thất hứa.”
Vũ Đình Hiên bực dọc nắm lấy cổ áo của A Sở kéo mạnh lại gần mình “Cậu cũng biết bản thân mình không xứng với Bắc Nguyệt vậy thì đừng có dây dưa với con bé nữa, Bắc Nguyệt là đại tiểu thư danh giá nếu cậu thật lòng yêu con bé thì hãy tránh xa con bé ra, ba tôi đã sắp xếp một cuộc hôn rất tốt cho Bắc Nguyệt nhưng nó đang do dự vì cậu đấy, cậu không có gì trong tay cả cậu không thể mang đến hạnh phúc cho Bắc Nguyệt được, cậu muốn cả Nam Đô cười vào mặt Bắc Nguyệt khi con bé gả cho tên nô lệ bỏ trốn hay sao hả?”
A Sở rủ mắt những gì mà Vũ Đình Hiên nói đều có lý hết, cậu chẳng có gì trong tay cả, học vấn thì dở dang ngần tuổi này cũng chẳng biết tương lai sắp tới sẽ làm gì, cậu chỉ có một trái tim chân thành một tình yêu trong sáng thì không đủ để mang lại hạnh phúc cho Vũ Bắc Nguyệt được.
Trên đường đi bộ về Vọng Nguyệt Trang, A Sở đã suy nghĩ rất nhiều, cậu quyết định sẽ rời đi chờ sau này cậu lập nghiệp thành công báo được thù của gia đình thì sẽ quay trở lại tìm Vũ Bắc Nguyệt, nếu cô vẫn một lòng chờ cậu thì cậu sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hoi-dap-cua-thoi-gian/3048739/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.