Tám năm qua ở đấu trường Vọng Bắc, A Sở rèn luyện được rất nhiều nên cũng tạm thời ngăn cản được hai tên, cậu quay đầu nhìn Vũ Bắc Nguyệt rồi hét lên “Mau nhảy xuống thuyền phao cứu sinh đi Bắc Nguyệt, đó là đường sống duy nhất của chúng ta.”
Vũ Bắc Nguyệt nhìn A Sở rồi lên tiếng “A Sở chúng ta cùng đi.”
A Sở căng thẳng lên tiếng “Em nhảy xuống trước, anh cắt dây còn lại rồi sẽ nhảy xuống cùng em.”
Vũ Bắc Nguyệt lấy hết can đảm leo lên thành thuyền rồi nhảy xuống thuyền phao cứu sinh bên dưới cũng may là cô rơi đúng ngay vào thuyền phao chứ không rơi xuống biển.
Vũ Bắc Nguyệt an toàn rồi lên gào lên “A Sở mau nhảy xuống đi.”
A Sở đấm vào mắt một tên, đạp vào bụng một tên rồi chạy tới chỗ đuôi thuyền cậu cầm con dao cắt đứt sợi dây thừng cuối cùng giữ thuyền phao cứu sinh lại để nó có thể trôi đi.
A Sở dùng toàn bộ sức lực cố gắng cắt đứt sợi dây thừng, lúc thuyền phao cứu sinh trôi đi rồi anh mới yên tâm.
Tên đại ca tức giận A Sở phá hỏng chuyện tốt của mình nên đã xông tới đánh cậu, một đám người đánh hội đồng một người, A Sở bị đánh túi bụi không có đường thoát.
Thật ra lúc này A Sở đã đoán được tình hình là cậu và Vũ Bắc Nguyệt không thể cùng nhau thoát khỏi bọn bắt cóc, buộc lòng phải có một người cản bọn người kia lại, giây phút này anh chấp nhận hy sinh bản thân mình để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hoi-dap-cua-thoi-gian/3048735/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.