Vũ Bắc Nguyệt nắm lấy bàn tay của Nam Dạ Huyền rồi lên tiếng “A Sở anh đang đùa với em đúng không hả? Em biết là tính tình em trẻ con nên anh giận em có đúng không hả A Sở? Em có thể hứa em sẽ thay đổi anh đừng có giận em nữa được không A Sở?”
Nam Dạ Huyền nhíu mày rồi lạnh giọng lên tiếng “Cô nghe cho kỹ đây tôi không phải là A Sở mà cô đang tìm cô mau ra ngoài đi.”
Vũ Bắc Nguyệt một mực khoảng định Nam Dạ Huyền là A Sở khiến cho anh không vui đuổi đính chính lại bản thân rồi đuổi cô ra ngoài.
Vũ Bắc Nguyệt đưa mắt nhìn Nam Dạ Huyền bằng ánh mắt bất lực, dáng người của A Sở và Nam Dạ Huyền cũng na ná nhau nhưng mà A Sở rất gầy còn Nam Dạ Huyền có da có thịt, gương mặt hai người giống nhau nhưng mà Vũ Bắc Nguyệt cảm nhận rằng A Sở hiền lành lương thiện còn Nam Dạ Huyền thì lạnh lùng khó đoán.
Vũ Bắc Nguyệt níu tay của Nam Dạ Huyền lại anh liền hất tay cô ta rồi tỏ thái độ bực dọc “Cô ra ngoài đi, tôi đính chính lại một lần cuối tôi không phải là A Sở của cô, tên tôi là Nam Dạ Huyền.”
Cái hất tay của Nam Dạ Huyền khiến Vũ Bắc Nguyệt rơi vào tuyệt vọng một lần nữa, nước mắt cô lại rơi xuống, cô nhìn anh rồi thầm nghĩ [Có lẽ chỉ là người giống người mà thôi, anh ta có gương mặt giống A Sở nhưng lại không phải là A Sở, nếu là A Sở thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hoi-dap-cua-thoi-gian/3048681/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.