Sáng hôm sau, Nam Dạ Huyền và Vũ Bắc Nguyệt tìm đường đi ra khỏi rừng núi Tây Lĩnh, có lẽ bọn thợ săn kia không truy đuổi được nên đã bỏ cuộc.
Lúc ra đến đường lớn thì điện thoại có sóng nên Vũ Bắc Nguyệt có thể liên hệ với trung tâm bảo trợ động vật tại địa phương đến hỗ trợ, Nam Dạ Huyền thì gọi cho trung tâm bảo trì xe đến hỗ trợ kéo xe của anh về sửa chữa.
Vũ Bắc Nguyệt dẫn đường cho nhân viên bên trung tâm bảo trợ động vật quay lại tìm gấu trúc mẹ tại thác nước ngày hôm qua, Nam Dạ Huyền không yên tâm để cô đi một mình nên cũng đi cùng.
Lúc đến nơi bé gấu trúc trên tay của Vũ Bắc Nguyệt đột nhiên ngọ ngọe rồi kêu lên như đang khóc, nó vũng vẫy không ở yên trong vòng tay của cô nữa.
Vũ Bắc Nguyệt thả bé gấu con xuống, nó liền chạy về một hướng, mọi người liền đi theo phía sau, lúc bé gấu con chạy đến bên thi thể của mẹ nó nằm trong một bụi cây thì ai cũng phải rớt nước mắt.
Bé gấu con không hề biết gấu mẹ đã không thể trở lại để bảo vệ nó nữa rồi, nó chạy tới ôm lấy mẹ kêu lên nhưng mẹ nó không thể đáp lại tiếng kêu của nó nữa.
Nước mắt rơi xuống trên mặt của Vũ Bắc Nguyệt, cô sợ nhất chính là hoàn cảnh này nhưng rốt cuộc cô vẫn đến muộn một bước, từ nay về sau bé gấu con kia chỉ còn một thân một mình chống chọi lại thế giới đáng sợ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hoi-dap-cua-thoi-gian/2816079/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.