Mấy ngày Vũ Bắc Nguyệt ở lại Minh Huê Viên đều do Nam Dạ Huyền chăm sóc cô càng ở gần nhau hai người càng cảm nhận rõ tình cảm dành cho đối phương. 
Lúc sức khỏe ổn định lại rồi Vũ Bắc Nguyệt tiếp tục làm tranh tường nhưng lần này Nam Dạ Huyền có thể vào phòng ngồi xem cô vẽ chứ không tránh né nữa. 
Vũ Bắc Nguyệt quay về phòng tranh lấy thêm bột và màu để làm tranh tường, trên đường về Minh Huê Viên lại gặp phải mấy tên lưu manh tìm cô kiếm chuyện, cô vốn muốn tẩn cả đám một trận rồi nhưng đột nhiên Nam Dạ Huyền xuất hiện đánh nhau với bọn chúng một trận rồi cùng cô bỏ chạy. 
Lúc về đến Minh Huê Viên, Vũ Bắc Nguyệt lên tiếng hỏi “Sao anh xuất hiện đúng lúc vậy hả?” 
Nam Dạ Huyền lên tiếng đáp “Tôi sợ cô gặp chuyện nên luôn đi theo bảo vệ cho cô mà.” 
Vũ Bắc Nguyệt vì câu nói này mà cảm nhận rõ tim mình đập lỗi nhịp trong lòng ngực trái, cô biết bản thân mình thật sự rung động vì Nam Dạ Huyền rồi nhưng cô không muốn thừa nhận, cô sợ rằng bản thân sẽ phản bội lại tình yêu với A Sở, cả đời này cô nợ A Sở một mạng nên không muốn phản bội lại anh. 
Vũ Bắc Nguyệt thấy khóe môi của Nam Dạ Huyền rỉ máu lên nhíu mày lên tiếng “Lúc nãy bị đánh trúng rồi này, vào trong tôi giúp anh bôi thuốc nha.” 
Nam Dạ Huyền gật đầu cùng đi vào nhà với Vũ Bắc Nguyệt, anh đưa tay lên sờ vào khóe môi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-hoi-dap-cua-thoi-gian/2816073/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.