Đầu bếp mang lên những món ăn thượng hạng cho gia đình họ Thẩm dùng bữa. Cả sáu người đều chờ Thẩm Trí Nguyên cho phép mới bắt đầu đụng tới thức ăn. Bản thân ông thì đã lớn tuổi nên không ăn nhiều, thức ăn cũng cần làm riêng loại dễ tiêu cho người già.
“Dạo này ba vẫn khỏe chứ?” Thẩm Đức hỏi thăm.
Thẩm Trí Nguyên liếc nhìn sang Lăng Hồng, ý bảo cô trả lời thay. Lăng Hồng nói “Sức khỏe của ông chủ hơi yếu nhưng nhìn chung không có gì nguy hiểm.”
“Thế thì tốt quá.” Thẩm Đức tỏ ra vui vẻ, trong khi Thẩm Trí Nguyên dành cho ông ta một cái liếc nhìn với ý nghĩ “Chứ không phải ta chết sớm sẽ tốt hơn sao?”
Thẩm Trí Nguyên ăn một ít rồi hỏi “Cuộc sống các con dạo này thế nào?”
“Vẫn như mọi khi thôi ạ, con đang dự tính thực hiện một buổi diễn thời trang riêng của thương hiệu. Ba biết không, nếu đợt này thành công thì thương hiệu của con sẽ có thể vươn tầm quốc tế. Tiếc là không đủ vốn, chẳng biết cần tích góp đến khi nào.” Thẩm Mai nhanh miệng nói trước.
Khi được hỏi về số vốn cần thiết, Thẩm Mai nói ra một con số mà ai cũng biết là vượt qua số vốn cần thiết, chắc chắn cô ta đã cộng cả phần tiền ăn chơi của mình vào. Tuy vậy Thẩm Trí Nguyên vẫn vui vẻ bảo sẽ chuyển khoản cho cô con gái. Trong năm người con, ông lão tin rằng chỉ có Thẩm Mai là không có ý nghĩ muốn ông chết, chỉ cần cho cô ta đủ tiền tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-goi-tu-coi-chet/3550040/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.