Hai mẹ con mỗi khi gần nhau đều vô cùng ồn ào. Mặc Tư Thuần vẫn luôn cảm khái, báo con quả nhiên là con gái rượu của ông chồng yêu dấu, tính khí chỉ hòa hợp được với lão công của bà. Còn người làm mẹ như bà đây chỉ xứng đi theo làm không khí góp vui thôi.
Bella trông thấy bộ dạng mệt mỏi của mẹ, chẳng những không ân cần hỏi han mà còn rất khoái chí, khiến cho Mặc Tư Thuần đỏ bừng cả mặt.
"Papa đâu rồi? Có phải đêm qua mẹ bắt nạt papa không? Cho nên bây giờ papa bỏ chạy mất?"
Mặc Tư Thuần nghe báo con mắng vốn mình mà khóe môi giật giật. Papa mi chỉ cống hiến sức lực để đưa mi vào bụng mẹ, còn mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày là từ bụng mẹ chui ra nha. Báo con, con đã không biết ơn thì thôi, còn dám nói móc mẹ thế à?
"Báo con, con nói cũng phải có lí chút nha! Nếu ba con thực sự bị mẹ bắt nạt thì giờ đây làm gì còn sức mà chạy trốn hả? Đêm qua mẹ con bị sói ăn thịt rất thảm, cả người đau nhức, giờ còn đứng đây nói chuyện với con đã là tốt lắm rồi. Con không thương còn đứng đây trách móc mẹ. Huhu, đồ báo con lạnh lùng!"
Nghe giọng Mặc Tư Thuần đã có chút gì đó nghẹn ngào, Bella biết mình đã đùa giỡn quá trớn, cuối cùng cũng chủ động dỗ dành mẹ trước.
Bella biết rõ mẹ cô da mặt mỏng, dễ mềm lòng, chẳng giận lẫy ai lâu, chỉ cần xoa dịu một chút là lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-goi-moi-dinh-menh-bong-hong-gai-goc-va-boss-tai-phiet/3556910/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.