Chương trước
Chương sau
Thiên Vân Đại Lục, Minh Nguyệt Quốc, Càn Linh Thành.
Trong một gian phòng ngăn nắp sáng ngời, một gã thiếu niên ước chừng mười lăm mười sáu tuổi đang lười biếng nằm ở trên giường, hai mắt vô thần nhìn lên trần nhà, khóe miệng mang theo một tia cười khổ bất đắc dĩ: "Không nghĩ tới cũng có một ngày... ta xuyên việt!"
Hắn tên là Hứa Phong, kiếp trước Hứa Phong là một gã sinh viên bình thường ở thế kỷ 21 trên địa cầu, cuồng tiểu thuyết tiên hiệp huyền ảo đến mức quên ăn quên ngủ, vì vậy thường xuyên sưu tầm một ít cái gọi là ""Tu chân bí tịch", tưởng tượng có một ngày mình cũng có thể trở thành một vị đại năng có thể tay hái sao trời, chân đạp cửu thiên... bất quá tất cả "bí tịch tu chân" đều là hàng lởm. Đám bạn của hắn thấy vậy cũng chỉ biết lắc đầu chế diễu hắn là cuồng sinh hoang tưởng.
Thế nhưng mà điều kỳ bí đã xảy ra, ngay tại trước đó vài ngày, Hứa Phong theo trên mạng rao bán tìm được một bản ""công pháp bí tịch"", danh tự thập phần trâu bò gọi là《Hỗn Nguyên Kinh Lôi Quyết》, trong sách miêu tả rất phức tạp Hứa Phong xem không hiểu, hắn chỉ nhìn hiểu một tư tưởng cốt lõi đại loại chính là: Tu luyện môn thần công này, về sau có thể vô địch thiên hạ!
Mang theo tâm tình tò mò và thử tìm vận may, Hứa Phong bắt đầu tu luyện 《 Hỗn Nguyên Kinh Lôi Quyết 》, ai biết tại thời điểm vừa mới vận chuyển công pháp, trong đầu hắn bỗng truyền đến tiếng nổ vang giống như một hồi long trời lở đất, hắn còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đã xảy ra thì đã lâm vào hôn mê.
Đợi khi tỉnh lại, Hứa Phong liền phát hiện mình đã không tại địa cầu, mà là đi tới một thế giới khác tên là Thiên Vân Đại Lục, còn bám vào một thiếu niên trùng tên trùng họ.
Nếu như là người bình thường, bỗng nhiên đi tới một thế giới khác vô cùng lạ lẫm, nhất định sẽ cảm thấy phi thường sợ hãi nhưng Hứa Phong thì không, ngược lại là hưng phấn vô cùng, đối với kẻ cuồng tiểu thuyết tiên hiệp lâu năm như hắn mà nói, xuyên việt quả thực chính là sự tình mà hắn tha thiết ước mơ.
Bất quá, Hứa Phong hưng phấn chỉ duy trì một lát, ngay sau đó vô cùng phiền muộn.
Hắn sở dĩ phiền muộn, cũng không phải bởi vì xuyên việt, tại thời điểm khi hắn sống trên địa cầu, hắn chẳng qua là một cô nhi, tứ cố vô thân, nguyên nhân hắn phiền muộn là cỗ thân thể mới này. Dựa theo ký ức chủ nhân cũ của thân thể này, chủ nhân cũ của thân thể này cũng tên là Hứa Phong, năm nay mười lăm tuổi, vốn là thiếu gia của Hứa gia, một trong những đại gia tộc của Càn Linh Thành, hưởng thụ đủ vinh hoa phú quý. Tiếc là trời sinh kinh mạch bế tắc, không cách nào tu luyện võ đạo.
Vốn có phụ thân hắn bao che nên dù hắn phế vật nhưng cũng không ai dám tỏ vẻ bất mãn gì. Song năm hắn lên tám tuổi, phụ thân hắn cũng chính là gia chủ Hứa gia, trong một lần xuất môn bị địch nhân bí ẩn liên thủ tập kích mà vẫn lạc.
Mất đi chỗ dựa phụ thân, địa vị của Hứa Phong liền rơi xuống rất thấp. Trở thành phế vật nổi danh Hứa gia, nhận lấy hết sự khinh thường và trào phúng.
Thiên Vân Đại Lục là thế giới cường giả vi tôn, hầu như người người đều có mơ ước tu luyện võ đạo. Kẻ yếu, bị người khi dễ, mặc cho người định đoạt, không có bất kỳ địa vị gì có thể nói. Cường giả tự do ngao du giữa thiên địa, đứng trên vạn người.
Bất quá tu luyện võ đạo yêu cầu cao về tư chất, tư chất cao hay thấp quyết định thành tựu về sau trên con đường võ đạo.
Dựa theo trí nhớ của chủ nhân cũ của cổ thân thể này, võ đạo tu luyện lấy thổ nạp làm chủ, tại thổ nạp quá trình bên trong thu nạp giữa thiên địa linh khí, đem linh khí hội tụ ở đan điền khí hải, hình thành Nguyên Lực.
Nguyên Lực mạnh yếu quyết định cảnh giới vũ giả.
Tại Thiên Vân Đại Lục, cảnh giới võ đạo chia làm Ngưng Khí Cảnh, Hóa Khí cảnh, Linh Nguyên Cảnh, Địa Nguyên Cảnh, Thiên Nguyên Cảnh cùng Thần Huyền Cảnh, mỗi cảnh giới lại phân làm cửu trọng.
"Ta đã đi tới nơi dị giới này, cũng mượn thân thể của ngươi trọng sinh, vậy ngươi ta chính là một thể, ngươi những năm này đã chịu khuất nhục gì, ta sẽ giúp ngươi triệt để rửa sạch."
Hứa Phong hít sâu một hơi, đem tâm tình phẫn nộ dần bình phục, thì thào nói, tựa hồ là tự nói chuyện với chính mình.
Những lời này sau khi nói xong, Hứa Phong lập tức cảm giác được một cỗ trọc khí trong đầu chậm rãi từ từ tiêu tán, cả người trở nên thanh minh vô cùng, có một cảm giác khoan khoái và dễ chịu khi linh hồn và thể xác triệt để hợp nhất.
Trong con ngươi thâm thúy đen nhánh của hắn, một vòng tinh mang đột ngột hiện lên.
Hắn tinh tường biết rõ, từ hôm nay trở đi, Hứa Phong trên địa cầu đã không còn tồn tại, tồn tại, chính là Hứa gia thiếu chủ Hứa Phong.
“Đúng rồi, ta không phải học qua một bộ công pháp nghịch thiên tên là Hỗn Nguyên Kinh Lôi Quyết sao? Nói không chừng có thể dùng cái này để quật khởi!”
Hứa Phong đột nhiên nghĩ đến đây, hai mắt lập tức sáng ngời.
“Ầm ầm!”
Nhưng ngay khi ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, trong đầu của hắn rồi đột nhiên truyền tới một hồi nổ vang như sấm đánh.
“A!”
Hứa Phong đầu đau muốn nứt, cảm giác đầu của mình giống như muốn bị xé nứt, nhịn không được phát ra một tiếng kêu thảm thiết. Nhưng hắn vẫn tinh tường cảm giác được, có một cỗ lực lượng kỳ dị xông vào sâu bên trong trí nhớ của hắn, lăng lệ ác liệt như đao, cuồng bạo như sấm sét, tựa như không ngừng khắc sâu trong trí nhớ của hắn một đoàn ký ức nào đó không cách nào phai mờ.
Ký ức liên miên không dứt, mãnh liệt như sóng biển không ngừng tràn vào, cuồn cuộn không dứt. Ký ức có đủ loại, công pháp, võ kỹ, những tri thức về võ đạo, đan dược... vô cùng thần bí và uyên thâm, chỉ lóe lên trong chớp mắt rồi hoàn toàn dung nhập vào linh hồn của Hứa Phong.
Không biết qua bao lâu, thống khổ cũng dần dần qua đi, trên khuôn mặt thanh tú của Hứa Phong lộ ra thần sắc mờ mịt, hắn nhắm lại hai mắt, bắt đầu tinh tế cảm nhận, trong ý thức của hắn giờ đây có thêm một tầng ký ức mới, giống như một bộ phận trong linh hồn hắn, giống như ký ức này vốn dĩ là của bản thân hắn, không thể phai mờ.
Trong đó có một bộ công pháp gây cho hắn ấn tượng rất sâu, từng câu từng chữ dường như đã in sâu vào trong trí nhớ của hắn, vô cùng rõ ràng và chi tiết, khiến cho hắn có cảm giác vô cùng dễ hiểu, phảng phất như đã đọc qua vô số lần.
“Thì ra Hỗn Nguyên Kinh Lôi Quyết quả thật là một bộ công pháp nghịch thiên, ha ha, ta có hi vọng quật khởi rồi”
Sau một lát, Hứa Phong mạnh mẽ mở hai mắt ra, bên trong đôi đồng tử đen nhánh lóe lên những tia sáng thâm thúy giống như là sao trời, còn có một cỗ hưng phấn khó có thể che dấu.
Hỗn Nguyên Kinh Lôi Quyết là công pháp đặc thù, tu luyện về sau trong cơ thể Nguyên Lực có thêm tính chất Lôi Điện, giống như lôi đình chi lực tự nhiên của thiên địa, cương mãnh bá đạo, cực kì cường hãn.
" Để cho ta tới thử xem, Hỗn Nguyên Kinh Lôi Quyết này đến cùng có bao nhiêu lợi hại!”
Hứa Phong mạnh mẽ đè xuống cảm giác kích động, không thể chờ đợi được ngồi lên, chậm rãi nhắm hai mắt lại, điều chỉnh tần suất thổ nạp, dần dần nhịp thở mang theo cảm giác có tiết tấu nhịp nhàng.
Một thoáng sau, thiên địa linh khí lấy Hứa Phong làm trung tâm nhanh chóng xoay tròn, tạo thành một vòng xoáy linh khí.
Nếu là có người khác thấy cảnh này, nhất định sẽ há mồm kinh ngạc, phương thức thu nạp linh khí này căn bản không thể nào một tên phế vật võ đạo có thể làm được.
Trên thân Hứa Phong nổi lên ánh sáng nhàn nhạt, ngẫu nhiên vang lên tiếng ầm ầm trầm thấp, nếu là cẩn thận nghe thì giống như là tiếng sấm.
Lôi đình chi lực tại trong thân thể hắn dần dần tăng lên, rèn luyện thân thể của hắn, mở rộng lấy kinh mạch, tất cả những tắc nghẽn lắng đọng tại kinh mạch trong nháy mắt bị xông phá, nguyên lực cuồn cuộn mạnh mẽ như kinh lôi dọc theo kinh mạch vận hành chu thiên, cuối cùng hội tụ về đan điền.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.