Chương trước
Chương sau
Hứa Phong dần buông lỏng tay ra, Hứa Thiên Tuyết bắt đầu tự tìm hiểu, vốn là khẽ chạm, khẽ vuốt, véo nhẹ, cuối cùng lại mạnh dạn mà dùng bàn tay trắng như ngọc cầm bảo bối mà vuốt lên vuốt xuống, không ngừng bắt đầu vuốt ve. Trong chốc lát, nàng khiến bảo bối của Hứa Phong càng thô càng dài, càng lớn hơn, thấy vậy, Hứa Thiên Tuyết sợ tới mức buông tay ra, khó hiểu hỏi: "Sao lại càng to ra? Cái này làm sao xử lý?"
"Vì sao nó to lên? Bởi vì nó quá muốn tỷ!" Hứa Phong nhe răng cười, bắt đầu hành động. Hắn ôn nhu chậm rãi đè lên Hứa Thiên Tuyết, xoa nhẹ song nhũ to tròn của nàng, mút lên núm vú phấn hồng, vuốt ve âm hộ đang khẽ hé lộ, chỉ trong chốc lát, Hứa Thiên Tuyết toàn thân chảy ra mồ hôi lấm tấm, mê man thấp giọng hừ hừ: "Ư.. m... Đệ đệ tốt..."
Hứa Phong nâng cao bảo bối cứng rắn, chậm rãi nhích tới gần ngọc môn. Hai mảnh mép âm vật to lớn xinh đẹp thấp thoáng lộ ra âm hạch hồng nộn, trong cửa ngọc tràn ngập nước trong suốt. Hứa Phong dùng quy đầu chậm rãi ma sát trên âm hạch của nàng, khiến cho nàng toàn thân run rẩy. Đây là một nụ hoa chưa nở, làm cho người ta không đành lòng tàn phá, Hứa Phong tận lực mà nhu hòa đem bảo bối tiến đến bên trong. Mày ngài của Hứa Thiên Tuyết nhíu chặt, răng trắng cắn chặt, tựa như trải qua muôn dạng thống khổ.
"Đệ đệ, đau quá a."
"Tỷ, lần thứ nhất bao giờ cũng đau, tỷ dùng sức dang chân ra sẽ đỡ hơn một chút."
Hứa Thiên Tuyết theo lời Hứa Phong chậm rãi di chuyển đùi ngọc, háng cũng theo đó mở rộng ra, Hứa Phong lại thẳng tiến vào bên trong, cảm thấy trước quy đầu hình như có thứ đồ vật gì đó cản đường không cho bảo bối Hứa Phong đi vào hưởng thụ, thứ cản đường nhất định chính là màng trinh quý giá của Hứa Thiên Tuyết rồi. Hứa Phong nghĩ thầm đau dài không bằng đau ngắn, liền dùng lực một cái, bảo bối toàn bộ biến mất, quy đầu thoáng cái đâm vào đến tử cung của nàng.
"A..." Hứa Thiên Tuyết hét thảm một tiếng, duyên dáng liên tục gọi to: "A, đau quá a, đệ đừng cử động, đây giống như đang nứt ra, đau chết ta." Mị nhãn xinh đẹp của nàng chảy ra nước mắt óng ánh. Hứa Phong vội vàng ngừng lại, không ngừng hôn môi, vuốt ve, kích thích nàng, cuối cùng, nàng không đẩy hắn ra nữa, đồng thời cũng không kêu đau nữa.
"Hảo tỷ tỷ của ta, hiện tại cảm giác sao rồi?"
"Đệ xấu xa lắm, hiện tại không quá đau đớn, nhưng vừa rồi thiếu chút nữa khiến tỷ đau chết! Ngươi sao lại có thể nhẫn tâm như vậy, muốn đem tỷ giết chết à?" Hứa Thiên Tuyết u oán nhìn Hứa Phong.
"Làm gì có chuyện đó? Ta yêu ngươi như vậy, làm sao cam lòng giết chết ngươi? Đây chẳng qua là hạ thể của tỷ lần đầu giao hoan tiếp nhận nhục bổng, cần phải trải qua trình tự như vậy mà thôi, cũng không phải đệ đệ nhẫn tâm. Dần dần ngươi sẽ càng thấy sảng khoái thôi, khi đó ngươi đừng nói ta xấu xa." Hứa Phong thần sắc thỏa mãn, cảm thấy Hứa Thiên Tuyết đã bớt đau đớn, liền triển khai hùng phong, không hề cố kỵ mà bắt đầu rút ra đút vào, mỗi lần đều có thể đâm vào hoa tâm của nàng đến tận tử cung. Âm đạo đặc biệt chật hẹp chăm chú mà phủ lấy bảo bối Hứa Phong, đem bảo bối đang ma sát vào trong siết chặt lấy, sinh ra khoái cảm cực điểm.
"Hứa Phong, đệ xong chưa? Toàn thân tỷ đều bị ngươi nhào nặn đến rời rạc rồi." Hứa Thiên Tuyết yêu kiều thở hổn hển, thổ khí như lan, tinh mâu tản mát ra quang mang nhu hòa, dâm thủy lần lượt tiết ra, làm nóng quy đầu Hứa Phong, sau đó truyền đến toàn thân Hứa Phong, khiến cho Hứa Phong cảm thấy phiêu phiêu dục tiên. Từng đợt cao trào đem hai thân thể hoà tan cùng một chỗ.
Bốn bờ môi lại một lần nữa giằng co cùng một chỗ, hai đôi cánh tay ôm nhau, chân thì giao thoa, âm hộ nàng thì luôn kẹp lấy quy đầu Hứa Phong, Hứa Phong cũng nhịn không được nữa, một cỗ tinh khí như thủy triều xuất ra, bắn vào sâu trong hoa tâm của Hứa Thiên Tuyết, toàn thân hai người đều cảm thấy bay bổng, sung sướng khó có thể hình dung. Hứa Phong nằm sấp trên người nàng, chăm chú ôm nàng, hôn hít lấy nàng, nàng cũng hôn trả Hứa Phong, hai người ôm nhau cùng một chỗ, hưởng thụ lấy khoái cảm sau cao trào.
"Đệ đệ, tỷ hiện tại cái gì cũng đều cho ngươi rồi, từ nay về sau sẽ là người của ngươi, nhưng ông trời không cho chúng ta cả đời ở bên nhau. Ngươi cần phải nhớ tỷ, đừng đem tỷ chơi đùa chán rồi liền quên đi, dù tỷ sau này sẽ là người Điền gia ah!" Hai người kề sát vai nằm trên giường, hai tay Hứa Thiên Tuyết ôm lấy Hứa Phong, khẽ vuốt lưng hắn, nhẹ giọng nỉ non bên tai Hứa Phong, thỉnh thoảng khẽ cắn vành tai hắn.
"Tỷ tỷ, ngươi yên tâm, ngươi đối với ta tốt như vậy, đem hết thảy đều cho ta, ta làm sao có thể phụ lòng? Từ nay về sau, ngươi chính là nữ nhân của đệ, đệ sẽ chịu trách nhiệm yêu ngươi, thương ngươi, bảo vệ ngươi. Chỉ cần ta còn có một hơi thở, liền không cho kẻ nào có thể khi nhục ngươi!" Hứa Phong trong mắt lóe ra vẻ kiên quyết, nếu là ngay cả tỷ tỷ cũng che chở không được, như vậy hắn sống còn có ý nghĩa gì.
Thà rằng oanh oanh liệt liệt tử chiến, cũng tuyệt không sống nhục!
"Hứa Phong..." Hứa Thiên Tuyết trong mắt chảy xuống những giọt nước mắt cảm động, vô luận kết quả như thế nào, Hứa Phong là người duy nhất bên trong Hứa gia vì nàng mà bảo vệ.
Bỗng nhiên lúc này, ngoài cửa phòng vang lên thanh âm của hạ nhân: "Hứa Phong thiếu gia có ở đây không? Hứa lão muốn gặp người tại nghị sự đường."
"Ừ, lát ta đến" Hứa Phong hơi nhíu mày, lười biếng từ trên giường bước xuống, rất nhanh mặc lại quần áo.
Hứa Thiên Tuyết ngồi dậy, dùng một tấm khăn lau sạch hạ thân, một mảnh huyết hồng xử nử đã hình thành trên tấm trải giường giống như hoa nở, khiến người vừa yêu vừa thương. Lúc lau chùi nàng khẽ cau mày, thi thoảng còn khẽ rên rỏ một tiếng. Hứa Phong để ý liền phát hiện, thì ra mép âm vật mềm mại của Hứa Thiên Tuyết vừa đỏ vừa sưng, lúc nàng lau chùi, liên tục cau mày đau đớn. Hứa Phong không khỏi thương hoa tiếc ngọc, không nghĩ tới Hứa Thiên Tuyết lần đầu phá thân sẽ non mềm đến mức chịu không được khai phá.
Hứa Phong liền lấy một ít dược dịch chữa thương, đổ vào miệng mình. Sau đó cúi xuống, liếm lên hạ thân của Hứa Thiên Tuyết, dược dịch theo đầu lưỡi Hứa Phong thấm vào mép thịt. Hạ thân của Hứa Thiên Tuyết mềm ướt, vừa thơm như hoa, lại hơi khai khai, ngai ngái, pha lẫn một chút mùi thuốc của dược dịch. Khiến Hứa Phong lại hưng phấn không nói nên lời.
Hứa Thiên Tuyết ngượng ngùng, thẹn thùng xấu hổ vì hành động hơi bất ngờ này. Dần dần dược dịch thấm đẫm khiến nàng hết đau rát, nàng uốn éo rên rỉ, hai mắt ngấn nước.
"A!".
Một âm thanh vang lên trong tiếng rên rỉ, Hứa Thiên Tuyết một lần nữa toàn thân run rẩy kịch liệt như động kinh. Hạ thể không ngừng co thắt, một tia nước ấm nhất thời từ hạ thể Hứa Thiên Tuyết phún ra, bắn lên mặt Hứa Phong.
Hứa Phong được rửa mặt miễn phí, lòng tràn đầy mừng rỡ, hận không được đem Hứa Thiên Tuyết đặt ở hạ thân chinh chiến thêm một trận, để lại được xem cảnh suối phun hiếm có nọ.
Hứa Thiên Tuyết thấy mình bị Hứa Phong hí lộng tới mức tiểu cả ra, thực ra nàng không hiểu phún xuất là gì nên cứ nghĩ là mình đã tè lên mặt hắn, nhất thời áy náy, vội vàng đưa tay lau nước trên khuôn mặt Hứa Phong, ôn nhu nói: "Hứa Phong, xin lỗi, ta không cố ý."
"A a. Đó là sự tình không thể kiềm hãm được". Hứa Phong Phong cười hắc hắc: "Không có việc gì, ta thích".
Qua một hồi, Hứa Phong giúp Hứa Thiên Tuyết mặc y phục, sau đó đi đến nghị sự đường.
Cùng Hứa Thiên Tuyết triền miên nửa ngày, sắc trời thoáng cái đã tối đen, gió mát thổi qua mang theo tiếng lá cây xào xạc. Hứa Phong dọc theo con đường quen thuộc của đại viện đi tới nghị sự đường. Do là khu vực đặc thù nên xung quanh nghị sự đường hạ nhân không được phép lui tới, hoàn cảnh tương đối vắng lặng, cảm giác có phần âm u.
Qua mấy bước chân, Hứa Phong chẳng mấy chốc đã bước vào bên trong nghị sự đường rộng lớn, dưới ánh đèn dầu leo lét, hắn có thể trông thấy một người ngồi ở ghế chính diện bên trong phòng, người này là một lão giả gầy gò mặc áo xám, chính là Hứa gia thủ hộ trưởng lão mà hắn đã từng gặp qua, Hứa lão.
"Hứa Phong, đến rồi à, ngồi đi!" Hứa lão nheo nheo mắt nhìn, những nếp nhăn trên mặt như xô lại với nhau, thanh âm trầm thấp chậm rãi nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.