"Ngươi đã nói rồi đấy nhé, ta có vấn đề gì, liền đi Hứa gia tìm ngươi, ngươi cũng không thể ngại phiền phức a!" Tô Nhược Vũ vui sướng chớp chớp mắt nói, hoàn toàn quên để ý tới đôi bàn tay ngọc ngà mềm mại của mình đang bị ma trảo của Hứa Phong thoải mái cầm nắm.
"Đương nhiên, nàng có thể tùy ý đến!" Hứa Phong cười ha hả, không nhịn được mà liên tục vuốt ve đôi ngọc thủ mềm mại kia.
"Hứa Phong huynh đệ..." Lâm Vân đồng dạng một mặt chờ mong.
"Lâm Vân, ngươi cũng giống vậy, ta cũng sẽ không dạy ngươi thủ pháp luyện đan, bất quá ngươi có vấn đề gì cũng có thể đến hỏi ta." Hứa Phong gật gật đầu.
"Hứa Phong huynh đệ, ngươi thực sự là... thực sự là... Anh em ruột của ta!" Lâm Vân cảm động nước mắt đều muốn chảy ra, hắn yếu nhất chính là lý giải đối với dược liệu, có thể trưng cầu ý kiến Hứa Phong, hắn có tin tưởng lần sau sẽ thông qua khảo hạch. Hắn liền lao đến, giằng lấy một tay Hứa Phong mà cầm nắm, nước mắt lưng tròng đầy vẻ cảm động.
"Ghê quá" Hứa Phong cau mày kêu lên một tiếng, dùng sức tránh thoát khỏi tay Lâm Vân. Ta cũng không phải là người có sở thích đặc biệt ah!
"A..." Lúc bấy giờ Tô Nhược Vũ mới tỉnh táo phát hiện ra tay mình đang bị cầm nắm, sắc mặt đột nhiên ửng hồng, muốn rút tay về, nhưng đối phương nắm rất chặt, tuy chặt nhưng không làm cho nàng khó chịu, chỉ có cảm giác kỳ lạ khiến tim nàng đập nhanh, từ trước đến giờ nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-dong-cuu-thien/1114894/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.