Có một câu tục ngữ nói rằng cuộc
sống của con người trên đời này giống như một lần ghé thăm nơi khác để uống
nước. Chỉ trong vài giây, chỉ là tạm bợ. Điều này giống với nỗi đau mà
gia đình nhà họ Khương đang phải chịu đựng.
Phải, hôm nay là ngày đau buồn nhất
đối với Hoàng Thu Hạ và Khương Tịch Ngôn. Bởi vì hôm nay, người cha, người chồng của họ đã về nơi an nghỉ cuối cùng. Bắt đầu từ việc ông Khương Tịch Dương bị thở khò khè, được đưa đến
bệnh viện. Tới đêm, bố của Khương Tịch Ngôn bỗng được bác sĩ thông báo đã ra đi.
"Mong hương hồn bố an nghỉ." Khương Tịch
Ngôn nói với cảm xúc rất đau buồn.
Nghe tin bố mình đang điều trị
trong bệnh viện, Khương Tịch Ngôn quyết định xin phép nghỉ làm và ngay lập tức đến bệnh viện. Thậm chí, đến chiều tối, anh vẫn
kịp trò chuyện với bố mình.
"Bố ơi, cảm giác của bố ra
sao, có còn đau không?" Khương Tịch Ngôn hỏi.
"Vẫn chỉ đau một chút. Bình
thường mà, Tịch Ngôn... Bố tuổi già sức yếu rồi, không cầu mong gì thêm cả." Ông Khương Tịch Dương trả lời.
"Bố, bố đừng nói như vậy... Bố phải có tinh thần để khoẻ hơn. Con và Tô Tô vừa mới cưới.
Hy vọng bố sẽ sống lâu, đến khi chúng con đón em bé đầu lòng." Khương Tịch Ngôn nói.
"Mong trời rủ lòng thương, cho bố thêm thời
gian. Nếu không, thì con và Tô Tô phải hạnh phúc.
Hãy chăm sóc và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-doi-tra-cua-nha-chong/2962787/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.