A... sao lại đau đầu thế này? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đầu anh càng ngày càng đau, mọi thứ xung quanh càng tối, anh dần mất đi ý thức.
~~~~~~~~~
'Đây là đâu? Sao mọi thứ có vẻ mờ ảo vậy?" Một màn trắng xóa vô tận. Anh nhìn mọi thứ xung quanh. Hình như đằng kia đang có người? Anh tiến lại gần.
Một cậu bé tuổi cũng xấp xỉ anh, đang đứng quay lưng lại, dáng người nhìn rất quen. Cậu ấy đang đứng bên cạnh một cái nôi. Anh tò mò đến gần, bên trong nôi có một em bé. Em bé thật nhỏ, em ấy hình như đang ngủ say rồi. Tóc đen, đôi má phúng phính, cả người được quấn trong chăn, nhìn thật đáng yêu. Cậu bé cứ yên lặng ngắm nhìn em bé kia.
Bỗng em bé từ từ mở mắt, đôi mắt màu xanh lấp lánh, giống như những ngôi sao trên trời vậy, thật đẹp quá đi, làm anh nhìn không rời mắt. Cậu bé bên cạnh, bỗng lên tiếng
"Mom, mom! Baby Smiling!" (Mẹ, mẹ ơi! Em bé đang cười này!)
Giọng nói này, sao lại quen thế? Anh quay sang nhìn cậu bé kia....
Cậu bé đó, chính là anh sao?
Không biết từ đâu một người phụ nữ xuất hiện. Bà ấy có mái tóc đen rất dài, đang tung bay trong gió, trên người mặc một cái váy liền thân màu lam, nhìn thật thanh tao, dịu dàng đẹp tự như thiên sứ. Nhưng tại sao lại không có khuôn mặt? Tại sao khuôn mặt của bà ấy lại bị mờ, anh cố gắng đến gần nhìn thử, nhưng không tài nào nhìn được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-dinh-menh/3435297/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.