Bởi vì ướt nước mưa, nên mái tóc đỏ của Loki sẫm màu hơn thường lệ. Mái tóc vốn bồng bềnh mềm mại, nay dính vào bên má, lộ ra một chút nhếch nhác và thêm vài phần thảm hại. Vừa thấy Loki, trong lòng tôi đột nhiên có một thứ cảm xúc thân thiết khó nói thành lời, vội chạy về phía hắn:
“Loki.”
Loki túm lấy tay tôi, kéo tôi vào vòng tay của hắn, sau đó lạnh lùng nhìn về phía chàng trai tóc đen trước mặt: “Chúng ta sắp kết hôn rồi, ngươi còn muốn làm gì?”.
Chàng trai đó hờ hững nhìn chúng tôi, không nói câu nào.
Tôi quay đầu lại, hỏi khẽ: “…Ngài thật sự là Odin”.
“Phải.”
Lúc này, ánh sáng hoàng kim biến mất, vạn vật lại khôi phục dáng vẻ ban đầu. Trời mưa rả rích, trên con đường chật chội có thêm vài đám bọt nước vỡ tung. Mấy cô gái tộc Tinh linh che ô đi ngang qua, tò mò nhìn sang bên này, nhưng không dám lại gần.
Tôi lại nhớ tới giấc mộng lúc hừng đông, vừa ngọt ngào lại vừa khiến trái tim chết lặng, còn có cả ánh mắt ôn nhu như biển rộng đã theo tôi suốt từ những ngày thơ dại cho tới lúc lớn lên. Thế nhưng, lúc này nhìn những người đang đứng ngay trước mặt kia, tôi chợt nhận ra hiện thực sao lại xa lạ đến thế. Tôi nhíu mày, xoay người ôm chầm lấy Loki, vùi đầu vào lồng ngực hắn.
Bầu không khí khó xử, gượng gạo đó không duy trì được bao lâu. Cuối cùng, tôi chỉ nghe thấy giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-chuc-phuc-cua-odin/1988223/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.