Đương nhiên, đêm đó chẳng xảy ra chuyện gì cả. Dường như sợ tôi suy nghĩ lung tung, Loki còn định về nhà ngủ, nhưng tôi cứ liên tục nói không sao, sau đó giữ hắn lại ngủ cùng. Lúc ngủ, tôi mặc cả tá quần áo, cũng chẳng dám nằm quá gần hắn, cả đêm không ngon giấc.
Ngày hôm sau, tôi tới xưởng rèn làm việc như bình thường, Ferri đột nhiên cho Lolo phun lửa để hàn vũ khí. Xem cảnh đó xong tôi hết sức hưng phấn, cuống quýt bảo gã Khổng lồ tắt bếp lửa ngay, sau đó nói: “Từ giờ chúng ta có bếp lò thiên nhiên rồi”. Lolo khẽ grừ grừ vài tiếng, Ferri mặt trắng bệch, nói với tôi: “Lão đại, tha cho nó đi… Nó còn bé lắm…”.
Cả ngày tôi đều mơ tưởng tới Loki, Lolo suýt nữa bị tôi giày vò đến chết. Buổi chiều hoàn thành công việc, Shia vì còn phải tiếp tục hoàn thành nốt đám công việc bị khóa học làm chậm trễ nên phải về sau. Tới lúc tôi về đến cửa nhà, thấy Loki và cô bạn của Shia đang đứng ở cửa nói chuyện phiếm với nhau:
“Sao cơ? Chưa xảy ra chuyện gì á? Vì sao?”, cô bạn của Shia kinh ngạc nhìn Loki.
“Cô ấy còn quá nhỏ, chắc chưa sẵn sàng.”
“Cô ấy đã trưởng thành rồi, hoàn toàn đủ năng lực tiếp thu!”
“Không sao, ta đợi được.”
“Loki điện hạ, ngài thật quá si tình, tôi…”, nói tới đây, cô nàng nhìn thấy tôi, “Ena, nhanh nhanh mở cửa đi. Điện hạ Loki chờ ở đây lâu lắm rồi đấy”.
Sau khi vào nhà, cô bạn của Shia vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-chuc-phuc-cua-odin/1988219/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.